fó kān
bó ní
fó bō
fó huà
fó guì
fó nán
fó shòu
fó zhǒng
fó ye
fó hàn
fó jiè
fó xīn
fó qì
fó xué
fó jiōng
fó tóu
fó yì
fó huì
fó tǎ
fó mén
bì lí
fó diàn
fó lǐ
fó cǎo
fó jiè
fó gǔ
fó zuò
fó wèi
fó gōng
fó shè
fó xiàng
fó chǎng
fó hǎi
fó guǒ
fó pái
fó dì
fó zhū
fó tán
fó jì
fó guāng
fó zǔ
fó zǐ
fó shā
bì xī
fó mén
fó jì
fú sāng
fó shù
fó huì
fó tú
fó xì
fó shuō
fó bō
fó miàn
fó cí
fó guó
fó fā
fó tiān
fó yuàn
fó dòu
fó qīng
fó jiào
fó chǎng
fó zàng
fó lǎo
fó tuì
fó tuó
fó láng
fó jì
fó táng
fó fó
fó yǔ
fó tǔ
fó màn
fó jì
fó bǐng
fó dào
fó lǜ
fó rén
fú lì
fó chǐ
fó yǎn
fó shū
fó xué
fó diǎn
fó xìng
fó miào
fó hào
fó shǒu
fó pán
fó huǎng
fó jiā
fó chéng
fó lǒng
fó jīng
fó luó
fó sǎn
fó qǔ
fó duō
fó shì
fó sì
fó shēn
fó dēng
fó yá
fó huà
fó zhèng
fó rì
fó pó
fú yù
fó jìng
fó lú
fó yuè
fó fān
fó gé
fó jīng
fó shān
fó kū
fó bǎo
fó shì
shào nán
zhǎng nán
dà nán
sì nán
yì nán
tóng nán
shèng nán
guǎ nán
yuàn nán
chǔ nán
zhōng nán
qián nán
bù nán
méng nán
lǔ nán
jùn nán
xiǎo nán
zhí nán
fū nán
cì nán
ér nán
ài nán
jiǒng nán
dí nán
gēng nán
yí nán
zǐ nán
zhí nán
kǎn nán
guān nán
yú nán
de nán
chí nán
bǎi nán
tóng nán
qián nán
zhā nán
lì nán
nǚ nán
xiāng nán
duō nán
guì nán
fó nán
dīng nán
shù nán
yí nán
cóng nán
shēng nán
mán nán
yǒu nán
xiāng nán
xī nán
⒈ 宋时吐蕃别族青堂羌人首领唃廝囉的自称,意为“天子”。
引宋沉括《梦溪别谈·杂志二》:“青堂羌本吐蕃别族, 唐末,蕃将尚恐热作乱,率众归中国,境内离散。国初有胡僧立遵者,乘乱挟其主唃廝囉东据宗哥邈川城 ……‘唃廝’,华言佛也,‘囉’,华言男也,自称‘佛男’,犹中国之称‘天子’。”
1. 梵语“佛陀”,是对佛教创始人释迦牟尼的简称,亦是佛教徒对修行圆满的人的称呼:佛爷。佛像。借花献佛。
2. 指“佛教”(世界主要宗教之一):佛家。佛寺。佛老。佛经。佛龛。佛事(佛教徒诵经、祈祷及供奉佛像等活动)。
男读音:nán男nán(1)(名)男性。(2)(名)儿子:长~。(3)(名)封建五等爵位的第五等:~爵。