fó yǔ
fó huì
fó táng
fó huǎng
fú lì
fó jì
fó fān
fó qǔ
fó guì
fó pán
fó tán
fó lǜ
fó lú
fó jīng
fó bǎo
fó shēn
fú yù
fó zhū
fó shì
fó duō
fó shǒu
fó jì
fó shè
fó wèi
fó guó
fó xīn
fó luó
fó dì
fó qīng
fó zàng
fó mén
fó pó
fó chéng
fó xué
fó shā
fó ye
fó nán
fó bǐng
fó shì
fó jiè
fó miàn
fó hǎi
fó shū
fó tǔ
fó mén
fó miào
fó chǎng
fó fó
fó yuè
fó jiào
fó gōng
bì lí
fó cí
fó rì
fó jiōng
fó bō
fó hàn
fó shuō
fó huà
fó yuàn
fó zǔ
fó xiàng
fó láng
fó shān
fó shòu
fó gé
fó diàn
fó tiān
fó chǎng
fó huà
fó yì
fó guǒ
fó lǐ
fó lǒng
fó hào
fó kū
fó lǎo
fó zǐ
fó xué
fó dào
fó tuó
fó dòu
fó pái
fó jiè
bó ní
fó sì
fó chǐ
fó zhèng
fó sǎn
bì xī
fó tuì
fó xì
fó tǎ
fó tóu
fó jìng
fó fā
fó diǎn
fó yá
fú sāng
fó jīng
fó guāng
fó jì
fó tú
fó jì
fó cǎo
fó gǔ
fó xìng
fó dēng
fó zuò
fó màn
fó kān
fó qì
fó yǎn
fó bō
fó shù
fó huì
fó rén
fó zhǒng
fó jiā
wú zǔ
hàn zǔ
běn zǔ
jī zǔ
fó zǔ
mí zǔ
liè zǔ
lǎo zǔ
chán zǔ
lèi zǔ
tài zǔ
xuán zǔ
léi zǔ
bó zǔ
shéng zǔ
huáng zǔ
cì zǔ
dì zǔ
huī zǔ
liáo zǔ
líng zǔ
bà zǔ
gēn zǔ
zōng zǔ
shǐ zǔ
wài zǔ
shī zǔ
yuǎn zǔ
gāo zǔ
jì zǔ
zēng zǔ
huáng zǔ
wù zǔ
wén zǔ
mài zǔ
dà zǔ
bí zǔ
jiǔ zǔ
cóng zǔ
zhào zǔ
zhǎng zǔ
shū zǔ
zú zǔ
wǔ zǔ
mǎ zǔ
gōng zǔ
dào zǔ
fù zǔ
shū zǔ
xiān zǔ
zuò zǔ
yì zǔ
ruì zǔ
yán zǔ
jìn zǔ
péng zǔ
qī zǔ
chū zǔ
lǚ zǔ
qǐ zǔ
bǐ zǔ
tián zǔ
liù zǔ
jiù zǔ
hòu zǔ
佛教称修行成道者为佛,开创宗派者为祖师,故称成佛作祖者为佛祖。
指佛教的创始人释迦牟尼。
犹言老天爷。表示.惊叹之词。
⒈ 佛教称修行成道者为佛,开创宗派者为祖师,故称成佛作祖者为佛祖。 宋志磐有《佛祖统纪》五十四卷,详载天台宗的源流。
引宋苏轼《和蔡景繁海州石室》诗:“前年开阁放柳枝,今年洗心归佛祖。”
宋何薳《春渚纪闻·苏黄秦书各有所僻》:“余家收山谷所书禪句几三十餘首,有云……‘自是钓鱼船上客,偶除鬚鬢著袈裟,佛祖位中留不住,夜来依旧宿芦花。’”
元宋旡《答无住和太初韵见寄》:“眼高无佛祖,诗癖有山兄。”
⒉ 指佛教的创始人释迦牟尼。
⒊ 犹言老天爷。表示惊叹之词。
引《红楼梦》第四一回:“刘姥姥听了,摇头吐舌説道:‘我的佛祖!倒得十来隻鸡来配他,怪道这个味儿!’”
佛,佛教称成道者。祖,祖师,开一宗派者。佛祖指成佛作祖者。
1. 梵语“佛陀”,是对佛教创始人释迦牟尼的简称,亦是佛教徒对修行圆满的人的称呼:佛爷。佛像。借花献佛。
2. 指“佛教”(世界主要宗教之一):佛家。佛寺。佛老。佛经。佛龛。佛事(佛教徒诵经、祈祷及供奉佛像等活动)。
祖读音:zǔ祖zǔ(1)(名)父母亲的上一辈:~父|~母。(2)(名)祖宗:~产|~坟|~籍|~上|~业|~遗。(3)(名)事业或派别的首创者:~师|鼻~。(4)(名)姓。