jù jù
jù suǒ
jù lǜ
jù lèi
jù fǎ
jù shēn
jù zhú
jù dāng
jù bó
gōu wàng
jù jiě
jù kǎo
jù huán
jù zhù
jù diǎn
jù jīn
jù zhōu
jù xīng
jù jì
jù lú
jù wú
jù jù
jù guǎn
jù lóng
jù jué
jù xiào
jù dòu
jù jǔ
jù yǎn
jù dù
jù zhuī
jù jī
jù dùn
gōu wǎng
jù chén
gōu lí
jù lán
jù gé
jù jí
jù xíng
jù xiàn
jù liè
jù lán
jù zú
jù mài
jù qǔ
gōu wú
jù jǐ
jù bǐng
jù lǚ
jù hào
jù dòu
jù gǔ
jù duàn
jù chú
jù lán
jù jǐ
gōu méng
jù bāo
jù shì
jù diào
jù qún
jù liú
jù tú
jù lí
jù jié
jù zi
jù zhǐ
jù jué
jù lián
jù shéng
jù zhǎo
jù jì
jù gōng
jù bó
jù jiù
jù huì
jù jiǎn
tì kǎo
péi kǎo
zhèng kǎo
shùn kǎo
kē kǎo
xì kǎo
dìng kǎo
zhāo kǎo
zhuī kǎo
zī kǎo
yǔn kǎo
shí kǎo
què kǎo
lián kǎo
fǔ kǎo
jiǔ kǎo
shōu kǎo
níng kǎo
yù kǎo
bǔ kǎo
zhōng kǎo
yīng kǎo
tóu kǎo
huì kǎo
bó kǎo
zhù kǎo
wén kǎo
chū kǎo
shén kǎo
quē kǎo
jì kǎo
chuí kǎo
quán kǎo
péng kǎo
shì kǎo
chuán kǎo
fù kǎo
tuī kǎo
fáng kǎo
jī kǎo
bǔ kǎo
zhǐ kǎo
tóng kǎo
wǔ kǎo
dà kǎo
hú kǎo
fù kǎo
jì kǎo
gōu kǎo
chá kǎo
yán kǎo
gōu kǎo
lín kǎo
yí kǎo
chéng kǎo
wáng kǎo
xiàn kǎo
zǔ kǎo
dài kǎo
zá kǎo
xún kǎo
cóng kǎo
jiǎn kǎo
sān kǎo
àn kǎo
jū kǎo
chōu kǎo
xiǎn kǎo
zhǔ kǎo
shěn kǎo
láo kǎo
mǎn kǎo
dǎi kǎo
yǐn kǎo
cháo kǎo
jù kǎo
zī kǎo
yuè kǎo
huáng kǎo
gǎn kǎo
sòng kǎo
bó kǎo
shēn kǎo
xiǎo kǎo
xiào kǎo
xìn kǎo
jiǎng kǎo
lù kǎo
liè kǎo
dào kǎo
cān kǎo
jù kǎo
lùn kǎo
bǐ kǎo
tǒng kǎo
nián kǎo
chá kǎo
tōng kǎo
xuǎn kǎo
jìng kǎo
bào kǎo
shèng kǎo
sī kǎo
lǐ kǎo
àn kǎo
xiàn kǎo
zhēng kǎo
guò kǎo
hé kǎo
yìng kǎo
qiǎn kǎo
qī kǎo
shàng kǎo
wǔ kǎo
bèi kǎo
xùn kǎo
jiān kǎo
jiān kǎo
pán kǎo
xiáng kǎo
shòu kǎo
jī kǎo
gāo kǎo
hé kǎo
⒈ 检查,考核。
引宋曾巩《比部制》:“内外经费之事,总於句考之司,郎实主之,位重省闥。”
《宋史·神宗纪二》:“命中书句考四方詔狱。”
《续资治通鉴·元世祖至元二十二年》:“谬言阿哈玛特家资隐寄者多,如尽得之,可资国用,遂句考捕繫,连及无辜,京师骚动。”
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
考读音:kǎo考kǎo(1)(动)考试:期~|他~上大学了。(2)(动)检查:~察|~勤。(3)(动)推求;研究:思~|~古。考kǎo(名)(死去的)父亲:先~|如丧~妣(像死了父母一般)。