jù jǐ
jù dòu
gōu wàng
jù gǔ
jù huì
jù dùn
jù xiàn
jù lóng
jù jì
jù chú
jù lí
jù zhú
jù jù
jù guǎn
jù huán
jù jiǎn
jù xíng
jù shéng
jù jié
gōu méng
jù qǔ
jù jiě
jù qún
jù jù
jù jiù
jù jí
jù diǎn
jù shēn
jù wú
jù gōng
jù chén
jù dāng
jù suǒ
jù jī
jù hào
jù kǎo
jù xiào
jù duàn
jù lán
gōu wú
gōu wǎng
jù bó
jù yǎn
jù fǎ
jù zhù
jù liè
jù lú
jù lǚ
jù shì
jù lǜ
jù zú
jù bǐng
jù jīn
jù jǔ
jù bāo
jù jué
jù diào
jù bó
jù zhǐ
jù dù
jù zhuī
jù lèi
jù xīng
jù gé
jù lán
jù tú
jù liú
jù zhǎo
jù jué
jù dòu
jù zhōu
gōu lí
jù zi
jù jì
jù lián
jù mài
jù lán
jù jǐ
jù zhǎo
zú zhǎo
yá zhǎo
hóng zhǎo
qù zhǎo
liú zhǎo
má zhǎo
tàn zhǎo
hǔ zhǎo
rén zhǎo
biē zhǎo
niǎo zhǎo
xiè zhǎo
hé zhǎo
yù zhǎo
pā zhǎo
yīng zhǎo
dā zhǎo
fèng zhǎo
mó zhǎo
jié zhǎo
tǎ zhǎo
è zhǎo
huá zhǎo
jiǎn zhǎo
lín zhǎo
zhǐ zhǎo
lóng zhǎo
yún zhǎo
máo zhǎo
hēi zhǎo
hè zhǎo
qiān zhǎo
xì zhǎo
bīng zhǎo
bá zhǎo
gōu zhǎo
⒈ 尖利钩形的爪。借指猛禽。
引《淮南子·本经训》:“凤凰不下,句爪、居牙、戴角、出距之兽,於是鷙矣。”
高诱注:“句爪,鹰、鸇之属也。”
晋傅玄《鹰赋》:“句爪县芒,足如枯荆。”
1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。
爪读音:zhǎo,zhuǎ[ zhǎo ]1. 指甲或趾甲:趾端有爪。
2. 鸟兽的脚指:鹰爪。爪牙(喻党羽,狗腿子)。一鳞半爪。
3. 抓。