lí jìng
lí mò
lí nán
lí zhào
lí sàng
lí liè
lí luán
lí qí
lí xiǎn
lí ráo
lí xiè
lí huái
lí běn
lí hóng
lí shāng
lí bèi
lí lí
lí zhé
lí jué
lí suǒ
lí hé
lí bēi
lí lí
lí qún
lí fáng
lí là
lí àn
lí cì
lí huàn
lí qíng
lí gé
lí yù
lí pī
lí qí
lí kè
lí qīn
lí sàn
lí lún
lí pī
lí niǎo
lí dé
lí bèi
lí bàng
lí yuàn
lí bào
lí guà
lí fāng
lí jū
lí xǐ
lí yuán
lí chè
lí sī
lí lì
lí duì
lí gōng
lí pí
lí gē
lí zhī
lí hài
lí duān
lí yóu
lí xǐ
lí què
lí qiān
lí hún
lí qún
lí zūn
lí shū
lí jīng
lí tíng
lí qìng
lí qì
lí jiě
lí jīng
lí báo
lí luò
lí pǐ
lí shī
lí sǎ
lí chāi
lí jué
lí xiū
lí guān
lí cǎo
lí fù
lí kǔ
lí lóu
lí pàn
lí róng
lí zhì
lí héng
lí nǚ
lí kuàng
lí qǔ
lí wèi
lí mǐn
lí chéng
lí zhí
lí cí
lí jí
lí lōu
lí luàn
lí chéng
lí jiǔ
lí xiāng
lí hūn
lí shè
lí dǎo
lí hèn
lí huáng
lí jú
lí zǒu
lí wǎng
lí shāng
lí guǎn
lí jù
lí gòu
lí zhòng
lí pàn
lí fèn
lí zhāi
lí hè
lí rèn
lí xīn
lí lóu
lí quē
lí fù
lí guǎn
lí guāi
lí tí
lí gē
lí bà
lí zhū
lí chuàng
lí jué
lí jiù
lí jì
lí zhòng
lí huī
lí shāi
lí mèi
lí xíng
lí wéi
lí guāng
lí xiāng
lí shǔ
lí héng
lí hén
lí diàn
lí tì
lí xiè
lí jù
lí zhū
lí jīng
lí shàng
lí duī
lí kāi
lí yán
lí chén
lí shǔ
lí míng
lí chóu
lí fēn
lí cháng
lí shēn
lí niè
lí zǐ
lí mí
lí gòu
lí jǔ
lí yán
lí zhàn
lí cóng
lí shì
lí xù
lí shí
lí kē
lí dù
lí pǔ
lí pàn
lí jū
lí xí
lí cóng
lí bié
lí bì
lí sú
lí mín
lí mèi
lí duì
lí shì
lí xián
lí jiàn
lí rén
lí dàng
lí huī
lí mí
lí jué
lí xī
lí èr
lí yì
lí fēn
lí jīn
lí guǐ
lí qù
lí lì
lí táng
lí liú
lí lún
lí fèi
bàng jǔ
pò jǔ
chéng jǔ
huài jǔ
cǎn jǔ
sè jǔ
hūn jǔ
huǐ jǔ
lí jǔ
fén jǔ
chǒu jǔ
yōng jǔ
shuāi jǔ
chēn jǔ
xiāo jǔ
wū jǔ
shāng jǔ
sàng jǔ
kuì jǔ
bēn jǔ
yí jǔ
jiàn jǔ
hē jǔ
bēng jǔ
chán jǔ
guāi jǔ
xié jǔ
chóu jǔ
zhì jǔ
jīng jǔ
yāo jǔ
qiè jǔ
pái jǔ
zǔ jǔ
xiè jǔ
bù jǔ
cán jǔ
yōu jǔ
xiāo jǔ
quàn jǔ
chóu jǔ
cuī jǔ
qīn jǔ
náo jǔ
bài jǔ
cháng jǔ
gěng jǔ
qǔ jǔ
cuò jǔ
qì jǔ
gé jǔ
cuì jǔ
àn jǔ
fēi jǔ
ráo jǔ
huǐ jǔ
fèn jǔ
qióng jǔ
yǎn jǔ
jiě jǔ
huáng jǔ
wèi jǔ
⒈ 分崩离析;涣散。
引《楚辞·刘向<九叹·怨思>》:“思国家之离沮矣,躬获愆而结难。”
王逸注:“言己思念国家纲纪将以离坏,而竭忠言,身以得过,结为患难也。”
《宋书·袁粲传》:“寇贼已逼,而众情离沮。”
《新唐书·王宰传》:“进取天井关,贼党离沮。”
《明史·袁应泰传》:“诸监司高出、牛维曜、胡嘉栋及督餉郎中傅国并踰城遁,人心离沮。”
⒉ 阻止,挫败。
引《新唐书·李抱真传》:“抱真独以数州截然横絶溃叛中,离沮其姦,为羣盗所惮。”
离lí(1)(动)分离:~别|悲欢~合。(2)(动)表示时间、空间或者事物之间的距离:这里~车站很近|~国庆节只有十天了。(3)(动)缺少:发展工业~不了钢铁。(4)(动)(Lí)姓。离lí(名)八卦之一,代表火。
沮读音:jǔ,jù[ jǔ ]1. 阻止:沮遏。
2. 坏,败坏:沮丧(sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。