shāng lí
shāng hún
shāng bā
shāng chǔ
shāng shén
shāng guāi
shāng mù
shāng xīn
shāng yǔn
shāng tòng
shāng hé
shāng lián
shāng shé
shāng kē
shāng chù
shāng fú
shāng hào
shāng shǔ
shāng wáng
shāng chǎn
shāng qíng
shāng yí
shang chì
shāng gōng
shāng dān
shāng dǐ
shāng kǔ
shāng yuán
shāng bāo
shāng sǔn
shāng āi
shāng bié
shāng bài
shāng dòng
shāng rè
shāng cǎn
shāng yí
shāng qì
shāng xù
shāng huài
shāng mù
shāng shí
shāng bīng
shāng chōng
shāng qín
shāng yōu
shāng fù
shāng cè
shāng ōu
shāng shēn
shāng xìng
shāng zhǐ
shāng shì
shāng hé
shāng sú
shāng fàn
shāng hài
shāng fèn
shāng huǐ
shāng wèi
shāng hán
shāng pò
shāng fá
shāng yào
shāng duò
shāng jǐn
shāng shì
shāng wéi
shāng jǔ
shāng ròu
shāng fèi
shāng hao
shāng luàn
shāng jiǔ
shāng lián
shāng mǐn
shāng cuì
shāng cí
shāng xiè
shāng jiē
shāng lín
shāng kǒu
shāng shí
shāng qì
shāng juě
shāng rén
shāng wèi
shāng huǐ
shāng bēi
shāng huái
shāng chuàng
shāng xiàn
shāng huà
shāng kū
shāng jīn
shāng cán
shāng shì
shāng cuī
shāng mìng
shāng cuò
shāng jiā
shāng kēi
shāng mào
shāng chūn
shāng gǎn
shāng niǎo
shāng qiū
shāng chuàng
shāng hén
shāng tòng
shāng fēng
shāng bān
shāng liǎn
shāng dào
yāo jǔ
huǐ jǔ
qiè jǔ
àn jǔ
chán jǔ
xiāo jǔ
fén jǔ
huáng jǔ
xiāo jǔ
xiè jǔ
bēng jǔ
wū jǔ
bài jǔ
cháng jǔ
yǎn jǔ
qióng jǔ
chéng jǔ
yōng jǔ
kuì jǔ
náo jǔ
cuī jǔ
sè jǔ
hūn jǔ
cán jǔ
bēn jǔ
chēn jǔ
pò jǔ
chóu jǔ
qì jǔ
yōu jǔ
bàng jǔ
cuò jǔ
lí jǔ
wèi jǔ
shāng jǔ
zǔ jǔ
jiě jǔ
cǎn jǔ
fēi jǔ
pái jǔ
jīng jǔ
chóu jǔ
qǔ jǔ
fèn jǔ
bù jǔ
jiàn jǔ
quàn jǔ
shuāi jǔ
gěng jǔ
hē jǔ
sàng jǔ
huǐ jǔ
ráo jǔ
xié jǔ
cuì jǔ
qīn jǔ
huài jǔ
gé jǔ
zhì jǔ
yí jǔ
guāi jǔ
chǒu jǔ
⒈ 沮丧,委靡不振。
引《旧唐书·李愬传》:“兵士摧败之餘,气势伤沮, 愬揣知其情,乃不肃军阵,不齐部伍。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
沮读音:jǔ,jù[ jǔ ]1. 阻止:沮遏。
2. 坏,败坏:沮丧(sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。