sàng jiǎn
sàng shà
sàng kū
sàng shēng
sāng zhōng
sàng wǎng
sàng pú
sāng jiā
sàng bàng
sàng wáng
sàng míng
sàng huà
sàng guó
sàng líng
sàng qì
sàng pò
sàng zǎi
sàng fēn
sàng yǔn
sàng qīn
sàng fān
sàng qì
sàng huāng
sàng lǜ
sàng gǒu
sàng yuán
sàng zhǔ
sāng lǐ
sàng zhì
sàng bāng
sàng jì
sāng fú
sàng zé
sàng jǔ
sàng bǎng
sàng qǔ
sàng guān
sàng dào
sāng luàn
sàng qī
sāng yí
sàng dé
sàng mìng
sàng jù
sàng jì
sàng fān
sàng jiù
sàng fǔ
sàng jū
sàng cì
sàng rén
sàng bāng
sàng shī
sàng duó
sāng zàng
sàng shī
sàng méi
sàng zǐ
sāng jià
sāng bàng
sàng wù
sàng huò
sàng bài
sàng dǎn
sāng shì
sàng zī
sàng ǒu
sàng bìng
sàng qǔ
sàng xīn
sàng diàn
sàng bài
wū jǔ
qīn jǔ
náo jǔ
cuò jǔ
chēn jǔ
wèi jǔ
jiě jǔ
fēi jǔ
lí jǔ
chóu jǔ
àn jǔ
xiè jǔ
chǒu jǔ
yāo jǔ
cán jǔ
jīng jǔ
chóu jǔ
cuì jǔ
yǎn jǔ
chán jǔ
chéng jǔ
pái jǔ
gé jǔ
xié jǔ
bù jǔ
huài jǔ
gěng jǔ
fèn jǔ
jiàn jǔ
cuī jǔ
ráo jǔ
cǎn jǔ
hūn jǔ
bàng jǔ
yōu jǔ
xiāo jǔ
huáng jǔ
hē jǔ
sàng jǔ
pò jǔ
yōng jǔ
qiè jǔ
cháng jǔ
zhì jǔ
xiāo jǔ
huǐ jǔ
kuì jǔ
huǐ jǔ
guāi jǔ
shuāi jǔ
fén jǔ
bēng jǔ
shāng jǔ
yí jǔ
qì jǔ
bài jǔ
quàn jǔ
qióng jǔ
qǔ jǔ
bēn jǔ
zǔ jǔ
sè jǔ
⒈ 灰心失望。
引《后汉书·袁绍传》:“时进既被害,师徒丧沮,臣独将家兵百餘人,抽戈承明,竦劒翼室,虎叱羣司,奋击凶丑。”
《宋书·武帝纪中》:“朝野丧沮,莫有固志。”
《新唐书·儒学传上·颜师古》:“及是频被谴,仕益不进,罔然丧沮。”
1. 丢掉,失去:丧失。丧生。丧偶。丧胆。丧气(不吉利,倒霉。“气”读轻声)。颓丧(情绪低落,精神委靡)。懊丧。沮丧。丧权辱国。丧尽天良(良心全部失去了)。
沮读音:jǔ,jù[ jǔ ]1. 阻止:沮遏。
2. 坏,败坏:沮丧(sàng )(失意,懊丧)。色沮。力竭功沮。