dòu niáng
sòng niáng
zhāi niáng
é niáng
jìn niáng
chǔ niáng
jiǔ niáng
zhà niáng
dǎn niáng
qiū niáng
qián niáng
xǐ niáng
me niáng
chú niáng
diē niáng
xú niáng
jiā niáng
dà niáng
dàn niáng
ā niáng
fū niáng
huā niáng
gū niang
yí niáng
shěn niáng
zhēn niáng
nǐ niáng
qíng niáng
gān niáng
jiāo niáng
qiàn niáng
wō niáng
qǐ niáng
bā niáng
bàn niáng
hóng niáng
bó niáng
yé niáng
hòu niáng
xiè niáng
xiǎo niáng
sài niáng
qīn niáng
yǐn niáng
lǎo niáng
yǎo niáng
yāo niáng
jià niáng
yàn niáng
mà niáng
jī niáng
qín niáng
lǎo niang
sū niáng
dù niáng
nǚ niáng
yǎng niáng
chóng niáng
mán niáng
mó niáng
wèi niáng
xì niáng
wéi niáng
tā niáng
zī niáng
tài niáng
nǎi niáng
cǎo niáng
yǎo niáng
tán niáng
jī niáng
yē niáng
wǎn niáng
mà niáng
rǔ niáng
hóng niáng
hé niáng
zhū niáng
cán niáng
diǎ niáng
niǎo niáng
wū niáng
shuǎ niáng
xīn niáng
jiǔ niáng
wú niáng
pó niáng
shī niáng
⒈ 南唐后主李煜的宫嫔。据传为女子缠足的第一个人。 陶宗仪《辍耕录·缠足》引《道山新闻》:“李后主宫嬪窅娘,纤丽善舞。
引后主作金莲,高六尺……令窅娘以帛绕脚,令纤小,屈上作新月状,素袜舞云中,回旋有凌云之态。”
清黄遵宪《己亥杂诗》之二九:“窅娘侧足跛行苦, 楚国纤腰饿死多。”
人名。南唐李后主的宫嫔,纤丽善舞。后主作金莲,高六尺,莲中作品色瑞云,令窅娘以帛绕脚,舞莲花中,有凌云之态,后世因传缠足之习始自窅娘。
窅yǎo(1)(动)眼睛眍进去。(2)(形)深远。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。