xì niáng
dàn niáng
ā niáng
gān niáng
dòu niáng
jī niáng
yé niáng
yǎo niáng
wéi niáng
cǎo niáng
hóng niáng
qiū niáng
dà niáng
dǎn niáng
jiǔ niáng
bàn niáng
mó niáng
zhēn niáng
xiǎo niáng
jiǔ niáng
xú niáng
shī niáng
diē niáng
wǎn niáng
cán niáng
jiāo niáng
hé niáng
é niáng
gū niang
wū niáng
fū niáng
yàn niáng
sòng niáng
qián niáng
xīn niáng
tā niáng
qiàn niáng
yē niáng
zhū niáng
rǔ niáng
zī niáng
shěn niáng
huā niáng
lǎo niang
xǐ niáng
hòu niáng
chǔ niáng
tài niáng
jī niáng
dù niáng
qín niáng
jìn niáng
jià niáng
qīn niáng
jiā niáng
wō niáng
yǎng niáng
xiè niáng
diǎ niáng
nǚ niáng
mà niáng
yí niáng
mà niáng
tán niáng
pó niáng
bó niáng
nǎi niáng
niǎo niáng
mán niáng
wèi niáng
zhà niáng
yǎo niáng
me niáng
lǎo niáng
sài niáng
sū niáng
bā niáng
qíng niáng
yǐn niáng
zhāi niáng
shuǎ niáng
chú niáng
qǐ niáng
wú niáng
chóng niáng
hóng niáng
yāo niáng
nǐ niáng
徐娘xúniáng
(1) 指南朝梁元帝的后妃徐昭佩。《[.好工具]南史》:“徐娘虽老,犹尚多情。”后因用以称尚有风韵的中、老年妇女
英an elderly woman whose beauty is fading⒈ 指南朝梁元帝妃徐昭佩。参见“徐妃”。
引《南史·后妃传下·梁元帝徐妃》:“徐娘虽老,犹尚多情。”
后因用以称尚有风韵的中、老年妇女。 清赵翼《题许松堂亡姬小像》诗:“徐娘自知老,专恃多情牵。”
《花月痕》第四三回:“徐娘虽老,丰韵犹存,竟会想出这个令来!”
邹韬奋《萍踪寄语》二四:“那个女主人徐娘半老,风韵犹存,拿着一瓶酒和几个玻璃杯出来。”
南朝梁元帝妃徐昭佩。性嗜酒而无容质,年老犹与帝左右暨季江私通。见《南史.卷一二.后妃传下.梁元帝徐妃传》。
徐xú(1)(副)〈书〉慢慢地:~步。(2)姓。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。