bàn jià
bàn yóu
bàn huàn
bàn gē
bàn shí
bàn gū
bàn liú
bàn chàng
bàn yīn
bàn zòu
bàn xīng
bàn lǚ
bàn yuè
bàn yōng
bàn shēng
bàn líng
bàn děng
bàn wǔ
bàn dāng
bàn sòng
bàn dǎng
bàn sì
bàn huàn
bàn tóng
bàn láng
bàn zhǒng
bàn dāng
bàn ǒu
bàn wǔ
bàn sù
bàn dú
bàn niáng
bàn suí
cǎo niáng
tán niáng
jī niáng
cán niáng
bā niáng
wō niáng
dàn niáng
mó niáng
sū niáng
wǎn niáng
yàn niáng
tā niáng
nǚ niáng
jià niáng
hòu niáng
bó niáng
mà niáng
jiǔ niáng
gū niang
nǎi niáng
xú niáng
mán niáng
qǐ niáng
nǐ niáng
bàn niáng
yāo niáng
pó niáng
shī niáng
wú niáng
qīn niáng
mà niáng
rǔ niáng
chǔ niáng
qiū niáng
sòng niáng
gān niáng
shuǎ niáng
diē niáng
qíng niáng
xīn niáng
hóng niáng
jiā niáng
yǐn niáng
lǎo niang
qián niáng
yǎo niáng
zhāi niáng
yē niáng
hé niáng
yǎo niáng
é niáng
me niáng
wū niáng
xǐ niáng
yé niáng
niǎo niáng
xiè niáng
zhū niáng
chóng niáng
tài niáng
fū niáng
diǎ niáng
huā niáng
sài niáng
wèi niáng
xì niáng
yí niáng
lǎo niáng
jiāo niáng
jiǔ niáng
ā niáng
qiàn niáng
shěn niáng
wéi niáng
chú niáng
dǎn niáng
qín niáng
dà niáng
zhēn niáng
jī niáng
dòu niáng
zī niáng
hóng niáng
xiǎo niáng
jìn niáng
zhà niáng
dù niáng
yǎng niáng
伴娘bàn niáng
1. 举行婚礼时的女傧相。
英bridesmaid;2. 旧时以熟悉婚嫁礼节的成年妇女陪伴新娘,称为伴娘。
⒈ 旧时女子出嫁,以熟悉婚嫁礼仪的妇女陪送、照料,称为“伴娘”。
引《醒世恒言·钱秀才错占凤凰俦》:“高赞老夫妇亲送新郎进房,伴娘替新娘卸了头面。”
清采蘅子《虫鸣漫录》卷二:“向伴娘索匙开篋,取衣饰数事。”
巴金《灭亡》:“两个陪嫁的伴娘扶着她,跟着姓赖的跪拜。”
⒉ 指新式婚礼中陪伴新娘的女傧相,一般以新娘的女友充当。 曹禺《日出》第四幕:“我们后天就结婚。
引露露,你给我当伴娘。”
从前女子出嫁,以熟悉礼节的妇女随伴,称为「伴娘」。
伴bàn(1)(名)(~儿)同伴:搭个~儿|结~同行。(2)(动)陪伴;随同:~奏|~唱|~郎|~娘。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。