fū tú
fū sù
fū rén
fū diào
fū yí
fū suì
fū shuì
fū dǎng
fū yì
fū xū
fū nú
fū fù
fū yě
fū zǐ
fū jiǎo
fū quán
fū lí
fū shì
fū bù
fū ráo
fū xù
fū lí
fū nán
fū mǎ
fú fū
fū tián
fū zhǔ
fū jūn
fū wū
fū jiā
fū zhū
fū jiàng
fū kè
fū zào
fū zhí
fū tóu
fū niáng
fū ráo
fū gāng
fū róng
fū chāi
fū nán
fū xù
fū qī
fū pái
fū yú
fū lì
fū bù
me niáng
xiǎo niáng
xīn niáng
mán niáng
xì niáng
nǎi niáng
mà niáng
jiā niáng
jià niáng
bā niáng
lǎo niáng
qīn niáng
zhà niáng
dàn niáng
tán niáng
ā niáng
shuǎ niáng
mó niáng
wō niáng
diē niáng
sòng niáng
niǎo niáng
jiǔ niáng
dà niáng
shěn niáng
wú niáng
dòu niáng
gān niáng
nǚ niáng
dǎn niáng
wǎn niáng
fū niáng
cán niáng
tài niáng
sài niáng
chóng niáng
yē niáng
é niáng
hóng niáng
jī niáng
qín niáng
gū niang
huā niáng
hòu niáng
pó niáng
wū niáng
qiū niáng
tā niáng
jī niáng
zhū niáng
hé niáng
qǐ niáng
qián niáng
wèi niáng
zī niáng
chú niáng
mà niáng
lǎo niang
yí niáng
rǔ niáng
bàn niáng
yé niáng
qiàn niáng
wéi niáng
chǔ niáng
hóng niáng
shī niáng
yǐn niáng
yàn niáng
bó niáng
nǐ niáng
qíng niáng
jiāo niáng
yāo niáng
dù niáng
zhēn niáng
xiè niáng
diǎ niáng
yǎo niáng
cǎo niáng
yǎo niáng
sū niáng
jiǔ niáng
jìn niáng
xú niáng
zhāi niáng
yǎng niáng
xǐ niáng
⒈ 夫人娘子。
引唐法琳《辩正论·十代奉佛上》:“右宋世诸王,并怀文藻……阁内夫娘,并令修戒;麾下将士,咸使诵经。”
徐特立《国文教授之研究》第二章:“古书中如士大夫省之为士夫,夫人娘子省之为夫娘。”
⒉ 苗族称妻。
引明陶宗仪《辍耕录·妇女曰娘》:“苗人谓妻曰夫娘。”
妻子、夫人。
1. 旧时称成年男子:渔夫。农夫。万夫不当之勇。
2. 旧时称服劳役的人:夫役。拉夫。
3. 〔夫子〕a.旧时对学者的称呼;b.旧时称老师;c.旧时妻称夫;d.称读古书而思想陈腐的人。
4. 与妻结成配偶者:丈夫。夫妇。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。