cán xiāng
cán shí
cán zǎn
cán shì
cán shú
cán lóng
cán zǐ
cán zhǒng
cán dàn
cán nǚ
cán zéi
cán tuì
cán fáng
cán é
cán chí
cán yī
cán zhī
cán lián
cán dàn
cán yǐ
cán wǎng
cán yuè
cán cù
cán jiǎn
cán sè
cán yá
cán hòu
cán mǎ
cán shì
cán zhǐ
cán jiǎn
cán hù
cán qǔ
cán shí
cán sī
cán cù
cán chuí
cán qiè
cán fú
cán mián
cán qì
cán rén
cán yá
cán jù
cán gōng
cán lǚ
cán yán
cán jīng
cán gēng
cán shén
cán guǎn
cán shù
cán dān
cán zuò
cán méi
cán yè
cán lǐ
cán shǐ
cán zuò
cán mián
cán guān
cán niáng
cán jiā
cán ér
cán tāi
cán shì
cán sāo
cán dòu
cán sāng
cán shū
cán wū
cán yǒng
cán mìng
cán bó
cán mǔ
cán shě
cán jì
cán hé
cán shā
cán fù
cán báo
cán yào
cán jìn
cán cóng
cán móu
cán tóu
cán gōng
cán yú
cán jī
cán huā
cán biǎn
cán jì
cán nóng
cán nòng
cán gōng
cán méi
cán xiè
cán qiāo
cán má
cán shān
cán mài
cán tái
mà niáng
wō niáng
pó niáng
yǎng niáng
yāo niáng
shěn niáng
yí niáng
nǐ niáng
xīn niáng
sòng niáng
zhēn niáng
sū niáng
bàn niáng
hòu niáng
cǎo niáng
qián niáng
dà niáng
qíng niáng
zhāi niáng
mó niáng
jī niáng
jiāo niáng
diē niáng
mán niáng
wéi niáng
xú niáng
rǔ niáng
jiǔ niáng
qǐ niáng
xiǎo niáng
wú niáng
chóng niáng
tán niáng
tài niáng
zhà niáng
hóng niáng
nǎi niáng
xiè niáng
fū niáng
wèi niáng
dàn niáng
shuǎ niáng
me niáng
yǐn niáng
bā niáng
qiū niáng
yǎo niáng
xì niáng
zī niáng
gū niang
niǎo niáng
cán niáng
jiā niáng
dǎn niáng
jiǔ niáng
diǎ niáng
dòu niáng
chǔ niáng
yē niáng
nǚ niáng
tā niáng
shī niáng
wū niáng
qín niáng
jià niáng
é niáng
qīn niáng
bó niáng
huā niáng
sài niáng
wǎn niáng
yǎo niáng
dù niáng
xǐ niáng
chú niáng
zhū niáng
mà niáng
gān niáng
ā niáng
lǎo niáng
jī niáng
lǎo niang
qiàn niáng
hóng niáng
yé niáng
hé niáng
jìn niáng
yàn niáng
⒈ 农家养蚕女。
引唐赵氏《寄情》诗:“春风白马紫丝韁,正值蚕娘未採桑。”
前蜀贯休《春晚书山家屋壁》诗:“蚕娘洗茧前溪渌,牧童吹笛和衣浴。”
陈毅《冬夜杂咏·故乡》:“公社遍故乡,到处是桑园。蚕娘两万人,一年八季蚕。”
蚕cán(名)家蚕、柞蚕等的统称;家蚕吃桑叶;柞蚕吃柞树的叶子。蚕丝是纺织绸缎的重要原料。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。