yǎo shēn
yǎo mèi
yǎo jiū
yǎo wèi
yǎo yōu
yǎo míng
yǎo nà
yǎo ráo
yǎo yǎo
yǎo lì
yǎo yǎo
yǎo xiàn
yǎo tiǎo
yǎo rán
yǎo miǎo
yǎo yōu
yǎo ǎi
yǎo qiào
yǎo niǎo
yǎo tíng
yǎo miǎo
yǎo niáng
yǎo mò
yǎo jiǔ
yǎo tiǎo
yǎo rào
yǎo miào
fū niáng
shěn niáng
cán niáng
qīn niáng
tā niáng
bó niáng
qiàn niáng
sū niáng
rǔ niáng
jī niáng
gān niáng
zhà niáng
pó niáng
zhāi niáng
zī niáng
sòng niáng
jià niáng
wū niáng
gū niang
hóng niáng
yǎo niáng
dòu niáng
xiè niáng
chóng niáng
diǎ niáng
jī niáng
chǔ niáng
tán niáng
qíng niáng
qǐ niáng
bàn niáng
mà niáng
dà niáng
wú niáng
dù niáng
yé niáng
chú niáng
sài niáng
yē niáng
hé niáng
xīn niáng
shī niáng
dàn niáng
é niáng
niǎo niáng
zhū niáng
wǎn niáng
xǐ niáng
huā niáng
mán niáng
wéi niáng
mà niáng
lǎo niáng
jìn niáng
jiǔ niáng
me niáng
yàn niáng
ā niáng
tài niáng
nǚ niáng
yǎng niáng
yǐn niáng
bā niáng
yí niáng
xì niáng
diē niáng
qín niáng
hóng niáng
xiǎo niáng
qiū niáng
jiǔ niáng
yǎo niáng
nǐ niáng
lǎo niang
wō niáng
shuǎ niáng
wèi niáng
nǎi niáng
dǎn niáng
cǎo niáng
qián niáng
hòu niáng
yāo niáng
jiāo niáng
jiā niáng
xú niáng
zhēn niáng
mó niáng
⒈ 唐武则天时左司郎中乔知之婢。 窈娘貌美,善歌。后为武承嗣所夺。 乔知之愤痛成疾,作《绿珠篇》以讽。 窈娘得诗,悲惋自杀。见唐孟棨《本事诗·情感》及《新唐书·外戚传·武承嗣》。后借指美女。
引清金农《兔垸之阴有野花色如退红每迎朝阳而开惜未及日昃则飘谢矣因成》诗之一:“暂沾朝露领朝阳,镜里朱颜似窈娘。”
窈yǎo(形)〈书〉幽远;深远:~冥|~深。
娘读音:niáng娘niáng(1)(名)母亲:爹~。(2)(名)称长一辈或年长的已婚妇女:大~|婶~。(3)(名)年轻妇女:渔~|新~。