zhū zhì
zhū lán
zhū bí
zhū hóng
zhū gé
zhū gān
zhū cǎo
zhū xiàn
zhū wēn
zhū lóng
zhū huān
zhū miáo
zhū gāo
zhū chǎng
zhū jiā
zhū zhī
zhū ròu
zhū shí
zhū chún
zhū lán
zhū luó
zhū yě
zhū pó
zhū yí
zhū liè
zhū hùn
zhū cáo
zhū wá
zhū mài
zhū dōu
zhū gǔ
zhū máo
zhū láo
zhū bāo
zhū shào
zhū qí
zhū pāo
zhū guān
zhū huān
zhū zhī
zhū shén
zhū biāo
zhū juàn
zhū nián
zhū shuǐ
zhū zōng
zhū líng
zhū zǎi
zhū lóng
zhū zǎi
zhū gǒu
hàn lóng
shā lóng
tóu lóng
huái lóng
chí lóng
jiǔ lóng
tiān lóng
féng lóng
qí lóng
mù lóng
yù lóng
tǔ lóng
shé lóng
ná lóng
yù lóng
xún lóng
luán lóng
xuān lóng
yóu lóng
jiāo lóng
mǎ lóng
lǎn lóng
tóng lóng
kàng lóng
kǒng lóng
tuán lóng
nào lóng
guāi lóng
bái lóng
shén lóng
yú lóng
yuán lóng
qǐ lóng
hé lóng
bān lóng
huái lóng
bì lóng
ní lóng
rán lóng
wèi lóng
jū lóng
jué lóng
hài lóng
fú lóng
shuì lóng
lái lóng
gàn lóng
téng lóng
léi lóng
xiǎo lóng
chuō lóng
zī lóng
zhé lóng
hé lóng
gǔ lóng
guī lóng
cóng lóng
shēng lóng
qián lóng
jǐng lóng
wò lóng
shí lóng
shuǎ lóng
yuè lóng
jiǔ lóng
qīng lóng
ní lóng
hēi lóng
tuó lóng
fú lóng
záo lóng
guò lóng
liǎng lóng
péng lóng
kū lóng
shuǐ lóng
cāng lóng
miù lóng
chī lóng
chì lóng
gōng lóng
tú lóng
mí lóng
yī lóng
shòu lóng
dú lóng
fēi lóng
shèn lóng
jiāo lóng
fēn lóng
shí lóng
jiǎo lóng
cuì lóng
pān lóng
yīng lóng
tuò lóng
bó lóng
bān lóng
zhēn lóng
zhōng lóng
hóng lóng
chē lóng
liù lóng
jiǎ lóng
shuāng lóng
bā lóng
bō lóng
èr lóng
qiú lóng
lāo lóng
zhēng lóng
chéng lóng
chī lóng
lí lóng
xiàng lóng
pán lóng
nuò lóng
guà lóng
shān lóng
bō lóng
shāng lóng
kuí lóng
dēng lóng
bí lóng
ā lóng
chéng lóng
qián lóng
gǔn lóng
jiàn lóng
jiāo lóng
hǎi lóng
zhuó lóng
jù lóng
huàn lóng
jià lóng
jiàng lóng
zhuō lóng
jīn lóng
bān lóng
wū lóng
niè lóng
méi lóng
yīn lóng
huà lóng
dì lóng
xiá lóng
cì lóng
máo lóng
wǔ lóng
diāo lóng
pá lóng
fēi lóng
zhōng lóng
rén lóng
huǒ lóng
gōu lóng
yǔ lóng
yì lóng
cháng lóng
jīng lóng
kūn lóng
pán lóng
zǔ lóng
cāng lóng
lǎo lóng
yún lóng
yán lóng
sān lóng
zhú lóng
zhū lóng
huáng lóng
qún lóng
⒈ 龙首的猪。指安禄山。一本作“猪龙”。
引宋乐史《杨太真外传》卷下:“﹝唐玄宗﹞尝与( 安禄山 )夜燕, 禄山醉卧,化为一猪而龙首。左右遽告帝。帝曰:‘此猪龙,无能为。’终不杀,卒乱中国。”
宋范成大《题<开元天宝遗事>》诗之三:“忽报猪龙掀宇宙, 阿瞒虚读相书来。”
⒉ 一本作“猪龙”。后即用以代指安禄山。
引宋乐史《杨太真外传》卷下:“又尝与夜燕, 禄山醉卧,化为一猪而龙首,左右遽告帝。帝曰:‘此猪龙,无能为。’终不杀,卒乱中国。”
宋范成大《题<开元天宝遗事>》诗之三:“忽报猪龙掀宇宙, 阿瞒虚读相书来。”
⒊ 泉名。在今四川省眉山县。
引宋苏轼《东坡志林·猪母佛》:“眉州青神县道侧有一小佛屋,俗谓之‘猪母佛’,云百年前有牝猪伏於此,化为泉,有二鲤鱼在泉中,云:‘盖猪龙也。’”
猪(名)哺乳动物;鼻和口都长;耳朵大;是人类大量饲养以供食用的一种家畜:~草|~场|~肝|~革|~倌|~獾|~圈|~栏|~肉|~舍|~蹄|~头|~崽。
龙读音:lóng龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。