lái zǐ
lái zhāo
lái duǒ
lái zhāng
lái cháo
lái zǎo
lái yìn
lái jì
lái yuè
lái jìn
lái suì
lái kuàng
lái xiǎng
lái zhēng
lái wáng
lái pì
lái jiǎ
lái sì
lái zhǐ
lái fāng
lái xùn
lái mìng
lái tou
lái de
lái huí
lái qíng
lái yuán
lái fù
lái sì
lái níng
lái zhá
lái zhēn
lái xiào
lái pó
lái·wǎng
lái xiang
lái rì
lái gǔ
lái huǒ
lái shì
lái dài
lái chéng
lái fāng
lái qín
lái huì
lái hóng
lái zhì
lái fàn
lái jùn
lái lái
lái shēng
lái jìn
lái xīn
lái yù
lái qí
lái suǒ
lái yì
lái xià
lái nǎi
lái yīn
lái hái
lái yè
lái tóng
lái xī
lái fù
lái shè
lái yuán
lái fǎng
lái xìn
lái rěn
lái lì
lái bào
lái wù
lái rén
lái chūn
lái dǔ
lái shà
lái gé
lái bīn
lái dào
lái jīn
lái diàn
lái sūn
lái kè
lái nián
lái yì
lái lì
lái sī
lái lóng
lái zhě
lái zhé
lái cuì
lái tǐ
lái tíng
lái shǒu
lái jié
lái shì
lái zhì
lái qù
lái jì
lái xǔ
lái zhe
lái xiǎng
lái tū
lái làng
lái yóu
lái shū
lái zhěn
lái chí
lái mù
lái kuàng
lái lín
lái móu
lái hán
lái sū
lái chén
lái qiū
lái lù
lái shì
lái yí
lái chù
lái yí
lái zì
lái gǎo
lái pai
lái kūn
lái guī
lái yuán
lái shì
lái shǐ
lái jiàn
lái zú
lái móu
lái chén
lái zī
shí lóng
guī lóng
lǎn lóng
chī lóng
qiú lóng
mǎ lóng
jīn lóng
gǔ lóng
jiāo lóng
tuán lóng
cóng lóng
jǐng lóng
bā lóng
yīn lóng
bān lóng
wū lóng
yuè lóng
xuān lóng
tú lóng
dì lóng
bí lóng
liù lóng
jiàng lóng
shèn lóng
wèi lóng
jīng lóng
pá lóng
yán lóng
chī lóng
shuì lóng
xiǎo lóng
huǒ lóng
tóu lóng
tuò lóng
shuǎ lóng
qīng lóng
lǎo lóng
zhōng lóng
xún lóng
kū lóng
shā lóng
shuǐ lóng
rén lóng
gōng lóng
bái lóng
jiàn lóng
lāo lóng
ā lóng
qián lóng
qí lóng
yù lóng
téng lóng
ná lóng
gōu lóng
luán lóng
máo lóng
jū lóng
gǔn lóng
tiān lóng
jiǔ lóng
jiǔ lóng
zhōng lóng
niè lóng
tuó lóng
ní lóng
pān lóng
nuò lóng
hóng lóng
shén lóng
yuán lóng
féng lóng
huái lóng
fú lóng
yǔ lóng
zī lóng
huáng lóng
shé lóng
hé lóng
yú lóng
zhēng lóng
wǔ lóng
zhú lóng
hēi lóng
nào lóng
chì lóng
záo lóng
lí lóng
sān lóng
qǐ lóng
jiǎ lóng
chē lóng
kūn lóng
gàn lóng
pán lóng
miù lóng
kǒng lóng
cuì lóng
yī lóng
tóng lóng
jù lóng
péng lóng
fēi lóng
fēn lóng
tǔ lóng
lái lóng
jià lóng
shí lóng
bān lóng
dēng lóng
hài lóng
cāng lóng
liǎng lóng
jiǎo lóng
xiàng lóng
léi lóng
shāng lóng
guò lóng
jiāo lóng
ní lóng
chuō lóng
dú lóng
mù lóng
zǔ lóng
rán lóng
yù lóng
zhēn lóng
qún lóng
guà lóng
zhuó lóng
yún lóng
chéng lóng
shuāng lóng
qián lóng
xiá lóng
hǎi lóng
èr lóng
bō lóng
kuí lóng
jiāo lóng
hàn lóng
pán lóng
huàn lóng
chí lóng
huà lóng
fēi lóng
chéng lóng
yì lóng
zhuō lóng
yóu lóng
zhé lóng
cì lóng
hé lóng
zhū lóng
huái lóng
diāo lóng
cāng lóng
méi lóng
shòu lóng
mí lóng
fú lóng
bō lóng
kàng lóng
jué lóng
wò lóng
bān lóng
shēng lóng
shān lóng
bó lóng
yīng lóng
cháng lóng
guāi lóng
bì lóng
⒈ 旧时堪舆家以山势为龙,称其起伏绵亘的姿态为龙脉。来龙,指龙脉的来源。
引宋赵与时《宾退录》卷二:“朱文公尝与客谈世俗风水之説,因曰:‘ 冀州好一风水,云中诸山来龙也。’”
《西游记》第一回:“此山乃十洲之祖脉,三岛之来龙,自开清浊而立,鸿蒙判后而成。”
碧野《没有花的春天》第二章:“风水先生用他的生花的口舌对老地主说明了那里是来龙,那里是去脉。”
⒉ 泛指事物的来源。
引清钱谦益《读杜小笺下·承闻河北诸道节度入朝欢喜口号绝句》:“学杜者专法此等诗,模拟其槎牙突兀,麤皮老干,以为形似;而不知其敦厚雋永,来龙远而结脉深之若是也。”
术数用语。堪舆家称连绵起伏的山脉地形为「龙」,来龙为龙头的所在,即山脉起伏的中心地。地处来龙,就会吉祥顺利、兴旺发达。
1.从别的地方到说话人所在的地方(跟“去”相对):~往。~宾。~信。从县里~了几个干部。
2.(问题、事情等)发生;来到:问题~了。开春以后,农忙~了。
3.做某个动作(代替意义更具体的动词):胡~。~一盘棋。~一场篮球比赛。你歇歇,让我~。何必~这一套?
4.趋向动词。跟“得”或“不”连用,表示可能或不可能:他们俩很谈得~。这个歌我唱不~。
5.用在另一动词前面,表示要做某件事:你~念一遍。大家~想办法。
6.用在另一动词或动词结构后面,表示来做某件事:我们贺喜~了。他回家探亲~了。
7.用在动词结构(或介词结构)与动词(或动词结构)之间,表示前者是方摘了一个荷叶~当雨伞。你又能用什么理由~说服他呢?
8.来着:这话我多会儿说~?
9.未来的:~年。~日方长。
10.姓。
11.诗歌、熟语、叫卖声里用作衬字:正月里~是新春。不愁吃~不愁穿。黑白桑葚~大樱桃。
12.用在动词后,表示动作朝着说话人所在的地方:把锄头拿~。各条战线传~了振奋人心的消息。
13.用在动词后,表示结果:信笔写~。一觉醒~。说~话长。看~今年超产没有问题。想~你是早有准备的了。
龙读音:lóng龙lóng(1)(名)我国古代传说中的神异动物;能兴云降雨。(2)(名)封建时代作为帝王的象征;也把龙字用在帝王使用的东西上。(3)(名)生物学上指古代一些巨大的爬行动物;如恐龙、翼手龙等。(4)(名)(Lónɡ)姓。