bà qǐ
bà guó
bà liáo
bà quán
bà mén
bà zhàn
bà guǐ
bà yè
bà jīn
bà fǔ
bà tóu
bà chén
bà gōng
bà qiáng
bà dé
bà líng
bà jù
bà bǐ
bà shì
bà liú
bà fú
bà qì
bà xià
bà zǔ
bà bǐng
bà chǔ
bà shǐ
bà xí
bà zhèng
bà jì
bà cái
bà xīn
bà cháo
bà chí
bà wáng
bà tǒng
bà qiáng
bà rú
bà mán
bà shì
bà tǐ
bà qiáo
bà shuō
bà fū
bà xù
bà jīn
bà guān
bà shàng
bà chéng
bà chuān
bà chí
bà dào
bà àn
bà tú
bà shān
bà lùn
bà zhǔ
bà duǎn
bà jiān
bà lüè
bà líng
bà lǎn
bà xiāng
bà shì
bà dù
yě mán
qiǎn mán
nán mán
shī mán
cūn mán
fán mán
shuǎ mán
shān mán
bū mán
qiáng mán
chù mán
máng mán
xī mán
fàng mán
ā mán
bǎi mán
wū mán
máo mán
jīng mán
mín mán
chǔ mán
liù mán
liáo mán
dòng mán
diāo mán
shēng mán
yú mán
róng mán
dōng mán
chěng mán
zhàng mán
mián mán
nǎi mán
tǔ mán
miǎo mán
xiǎo mán
xiōng mán
bái mán
dòng mán
biān mán
bā mán
bà mán
yí mán
hèng mán
yú mán
ào mán
⒈ 方言。勉强。 周立波《山乡巨变》上四:“这也是霸蛮读呢。
引老驾不肯送,要他回家来作田。”
⒉ 方言。坚决;执拗。
引谢璞《二月兰》:“他老说他夜里作恶梦,梦见野猪吃尽了岭上的包谷了!他霸蛮要上山来守护。”
霸bà(1)(名)古代诸侯联盟的首领:春秋五~。(2)(名)强横无理、依仗权势压迫人民的人:恶~。(3)(名)指实行霸权主义的国家:反帝反~。(4)(动)霸占:军阀各~一方。(5)姓。
蛮读音:mán蛮mán(1)(形)粗野;凶恶;不通情理:野~|~不讲理。(2)(名)我国古代称南方的民族。(3)(副)〈方〉很;挺:~好。