bà cái
bà mén
bà qiáng
bà yè
bà qiáng
bà mán
bà zhǔ
bà shàng
bà qiáo
bà tǐ
bà tóu
bà shì
bà gōng
bà jì
bà zhàn
bà bǐ
bà fū
bà guān
bà bǐng
bà fǔ
bà xià
bà xiāng
bà lüè
bà jù
bà rú
bà shì
bà liáo
bà qì
bà quán
bà dào
bà lǎn
bà tǒng
bà cháo
bà shān
bà jiān
bà lùn
bà zhèng
bà chuān
bà dé
bà chí
bà tú
bà guǐ
bà shǐ
bà wáng
bà liú
bà xù
bà jīn
bà zǔ
bà àn
bà shuō
bà xí
bà guó
bà qǐ
bà duǎn
bà shì
bà chéng
bà chǔ
bà chí
bà líng
bà xīn
bà fú
bà líng
bà chén
bà jīn
bà dù
péng chǔ
zhāng chǔ
kǔ chǔ
xīn chǔ
páng chǔ
dào chǔ
chóu chǔ
cháng chǔ
jīng chǔ
cè chǔ
wú chǔ
xiàn chǔ
nán chǔ
shāng chǔ
chen chǔ
shù chǔ
jiǎ chǔ
qī chǔ
jùn chǔ
sàn chǔ
xià chǔ
chuí chǔ
jiǎ chǔ
chuí chǔ
fán chǔ
xī chǔ
zhēn chǔ
shēn chǔ
chuàng chǔ
qīng chu
cōng chǔ
cún chǔ
héng chǔ
jǐ chǔ
jùn chǔ
huāng chǔ
tòng chǔ
qí chǔ
chuí chǔ
xīn chǔ
suān chǔ
sù chǔ
jiǎ chǔ
āi chǔ
mán chǔ
liǎng chǔ
zhàng chǔ
jí chǔ
zǔ chǔ
èr chǔ
píng chǔ
jī chǔ
jiàn chǔ
kǎo chǔ
jī chǔ
běi chǔ
hán chǔ
xī chǔ
bà chǔ
hè chǔ
cǎn chǔ
cuò chǔ
qiáo chǔ
sān chǔ
biān chǔ
kù chǔ
bǎng chǔ
huī chǔ
zé chǔ
huá chǔ
xīn chǔ
kǎo chǔ
huān chǔ
bēi chǔ
chuàng chǔ
tà chǔ
⒈ 指项羽。因曾自封西楚霸王,故称。
引《文选·陆机<汉高祖功臣颂>》:“霸楚寔丧,皇汉凯入。”
刘良注:“霸楚,谓项羽也。”
霸bà(1)(名)古代诸侯联盟的首领:春秋五~。(2)(名)强横无理、依仗权势压迫人民的人:恶~。(3)(名)指实行霸权主义的国家:反帝反~。(4)(动)霸占:军阀各~一方。(5)姓。
楚读音:chǔ楚chǔ(1)(形)〈书〉痛苦:苦~。(2)(名)牡荆;落叶灌木;开青色或紫色的穗状小花;鲜叶供药用。(3)古国名。在今湖南;湖北一带;战国七雄之一:~国。(4)姓。