huī huài
huī luò
huī míng
huī bì
huī dǎn
huī fàng
huī líng
huī yì
huī liè
huī tuí
huī wáng
huī wěn
huī dùn
huī màn
huī sǔn
huī jié
huī pǐ
huī kuàng
huī duò
huī lún
huī xiè
huī bài
huī tuí
huī cuǒ
huī chí
huī chè
huī duò
huī là
huī tuí
huī zhuì
huī tū
huī zhí
huī xíng
huī fèi
huī guān
huī cuī
huī diān
huī mí
duò sǔn
juān sǔn
shī sǔn
diāo sǔn
zhuó sǔn
huǐ sǔn
yì sǔn
nǎo sǔn
biǎn sǔn
chōng sǔn
zhé sǔn
fèi sǔn
gǎn sǔn
chuí sǔn
bō sǔn
yíng sǔn
shāng sǔn
shí sǔn
yì sǔn
bài sǔn
péi sǔn
kè sǔn
bēng sǔn
àn sǔn
lí sǔn
chún sǔn
yì sǔn
tuì sǔn
cā sǔn
shā sǔn
cán sǔn
jiǎn sǔn
yǒu sǔn
hào sǔn
jiā sǔn
wǔ sǔn
wěi sǔn
kū sǔn
huī sǔn
gē sǔn
wū sǔn
jí sǔn
è sǔn
niān sǔn
dù sǔn
shuāi sǔn
xū sǔn
juān sǔn
juān sǔn
mèn sǔn
chōu sǔn
pò sǔn
dēng sǔn
shěng sǔn
róu sǔn
zhǐ sǔn
chù sǔn
wú sǔn
fèi sǔn
bī sǔn
mó sǔn
cái sǔn
láo sǔn
pō sǔn
diàn sǔn
bèi sǔn
quán sǔn
qiān sǔn
guì sǔn
kuī sǔn
cù sǔn
làn sǔn
huò sǔn
chóu sǔn
chuí sǔn
shòu sǔn
wéi sǔn
qì sǔn
xiāo sǔn
fēn sǔn
jiù sǔn
qiān sǔn
jiàng sǔn
shòu sǔn
⒈ 毁损;丧失。
引晋袁宏《后汉纪·光武帝纪二》:“今释此而西归,非徒亡失河北,又惊动三辅,其隳损威重,安可量也。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷十四:“平日盛美,一朝隳损,善人君子,化为仇敌。”
《明史·王骥徐有贞等传赞》:“其才皆有过人者……而顾以躁於进取,依附攀援,虽剖符受封,在文臣为希世之遇,而誉望因之隳损,甚亦不免削夺。”
1. 毁坏;崩毁:“隳人之城郭。”
损读音:sǔn1.减少:~益。增~。~兵折将。
2.损害:~人利己。有益无~。
3.损坏:破~。完好无~。
4.用尖刻的话挖苦人:~人。
5.刻薄;恶毒:这人办事真~。他说的话够~的。