huī luò
huī wěn
huī wáng
huī zhuì
huī míng
huī lún
huī duò
huī sǔn
huī zhí
huī dùn
huī cuǒ
huī bì
huī xiè
huī là
huī chí
huī tuí
huī jié
huī huài
huī líng
huī fàng
huī fèi
huī tū
huī pǐ
huī tuí
huī bài
huī dǎn
huī yì
huī chè
huī guān
huī kuàng
huī cuī
huī mí
huī liè
huī xíng
huī màn
huī duò
huī diān
huī tuí
yǔn bài
fǔ bài
tuì bài
shuāi bài
sī bài
dǎo bài
xiǔ bài
zhāng bài
jiù bài
xīn bài
wán bài
pò bài
chéng bài
qiāng bài
pǐ bài
bēn bài
xiōng bài
sàng bài
yān bài
kuì bài
jiàn bài
wǔ bài
jiǒng bài
bā bài
xiáng bài
tuí bài
jǔ bài
fèn bài
mí bài
huǐ bài
diāo bài
yī bài
shuǐ bài
jī bài
huī bài
cán bài
lún bài
zhàn bài
zhuó bài
tuí bài
yì bài
něi bài
bǔ bài
fèi bài
kuàng bài
sǐ bài
qīng bài
fàn bài
náo bài
líng bài
yāng bài
léi bài
shāng bài
chuān bài
liǎng bài
dà bài
ráo bài
ná bài
cù bài
zǐ bài
kuī bài
huò bài
shí bài
diān bài
shī bài
wěi bài
qīn bài
yǔ bài
shū bài
xī bài
fù bài
luàn bài
shí bài
làn bài
pàn bài
jué bài
qì bài
jiù bài
fù bài
dùn bài
diāo bài
zhà bài
gǎo bài
shèng bài
sàn bài
fēng bài
cuō bài
luò bài
què bài
cuī bài
xiù bài
zhuó bài
pō bài
juàn bài
gù bài
guò bài
lòu bài
sǔn bài
huī bài
zhūn bài
huài bài
tā bài
tuō bài
kū bài
ráo bài
xiǎo bài
yáng bài
dǎ bài
tiǎn bài
yān bài
cuò bài
wēi bài
zhèn bài
yǎn bài
xiàn bài
cǎn bài
⒈ 衰败;败坏。
引南唐刘崇远《金华子杂编》卷下:“既而见一火龙……穴其屋腾天而去,亦不损物,然其家不数年隳败焉。”
宋司马光《辞枢密副使第一札子》:“近日以来,加以衰疾,恪居旧职,犹恐隳败。”
鲁迅《坟·摩罗诗力说》:“惟文化已止之古民不然:发展既央,隳败随起。”
1. 毁坏;崩毁:“隳人之城郭。”
败读音:bài败bài(1)(动)输;失利:失~|~局。(2)(动)打败;使失败:击~|大~敌军。(3)(动)失败;不成功:~诉|~笔。(4)(动)毁坏;搞坏:~坏|伤风~俗。(5)(动)解除;消除:~毒|~火。(6)(动)破旧;腐烂;凋谢:腐~|开不~的花朵。