huī chí
huī fèi
huī lún
huī dùn
huī sǔn
huī jié
huī cuǒ
huī fàng
huī yì
huī diān
huī tuí
huī pǐ
huī dǎn
huī cuī
huī zhí
huī mí
huī duò
huī míng
huī líng
huī wěn
huī chè
huī kuàng
huī xiè
huī wáng
huī liè
huī tuí
huī là
huī luò
huī huài
huī bài
huī guān
huī màn
huī tuí
huī duò
huī zhuì
huī tū
huī bì
huī xíng
chāo tū
áo tū
hài tū
hū tū
gāo tū
piāo tū
bēn tū
táng tū
huī tū
wù tū
chuǎng tū
yān tū
pán tū
dǐ tū
qī tū
hán tū
dì tū
gū tū
lái tū
líng tū
wā tū
zhóu tū
wù tū
báo tū
gǔ tū
bá tū
chí tū
kuáng tū
hěn tū
chēng tū
liú tū
qī tū
gǎn tū
xī tū
huī tū
wā tū
bō tū
mào tū
dàng tū
huò tū
qū tū
bī tū
chēng tū
líng tū
hú tū
láng tū
pǎo tū
líng tū
pái tū
duò tū
dǐ tū
yǎo tū
qīn tū
shǐ tū
huá tū
qū tū
dàng tū
téng tū
páo tū
chōng tū
jìn tū
qián tū
bào tū
lěng tū
cuàn tū
hú tū
qí tū
mù tū
jí tū
fú tū
hú tū
táng tū
qǔ tū
piào tū
chī tū
dǐ tū
hū tū
hé tū
huì tū
pín tū
hàn tū
chāo tū
hú tū
dá tū
mò tū
chù tū
mǐ tū
huǐ tū
隳突huītū
(1) 冲撞,破坏,.骚扰
英bump;destroy⒈ 横行,骚扰。
引汉陈琳《为袁绍檄豫州》:“操又特置发丘中郎将、摸金校尉,所过隳突,无骸不露。”
唐柳宗元《捕蛇者说》:“悍吏之来吾乡,叫嚣乎东西,隳突乎南北。”
清蒲松龄《聊斋志异·席方平》:“隶役者……隳突叫号,虎威断九衢之路。”
孙中山《北伐宣言》:“﹝曹錕﹞近復嗾其鹰犬,隳突浙江。”
⒉ 引申为放纵不羁。
引林纾《国朝文序》:“史家之文,则又隳突恣肆,无復规俭。”
骚扰。
1. 毁坏;崩毁:“隳人之城郭。”
突读音:tū突tū(1)(副)本义:猝然;突然。(2)(动)猛冲:~围|~进。(3)(副)突然:~增|~减。(4)(形)高于周围:~出。(5)(名)古代灶旁突起的出烟火口;相当于现在的烟筒:灶~。