huī tuí
huī luò
huī bì
huī wáng
huī bài
huī cuī
huī fèi
huī yì
huī chí
huī tuí
huī zhuì
huī diān
huī xiè
huī lún
huī mí
huī guān
huī fàng
huī pǐ
huī sǔn
huī là
huī jié
huī míng
huī huài
huī tū
huī líng
huī tuí
huī liè
huī dùn
huī duò
huī kuàng
huī zhí
huī wěn
huī màn
huī dǎn
huī chè
huī xíng
huī cuǒ
huī duò
dòng líng
yóu líng
míng líng
qī líng
zhèn líng
lāo líng
jià líng
xiāo líng
bà líng
yán líng
yuè líng
huī líng
shuāng líng
piāo líng
píng líng
jìn líng
hēi líng
qīn líng
téng líng
xuě líng
gān líng
piāo líng
xiāng líng
dōng líng
bīng líng
tān líng
jiàn líng
jī líng
pǎo líng
bī líng
dì líng
xié líng
gōng líng
chāo líng
chéng líng
wēi líng
zhú líng
⒈ 毁坏和僭越。
引《旧唐书·高骈传》:“但守君臣之轨仪,正上下之名分,宜遵教约,未可隳凌。”
1. 毁坏;崩毁:“隳人之城郭。”
凌读音:líng凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。