chī dùn
chī yíng
chī zhǎng
chī yǔ
chī wán
chī wàng
chī gǔ
chī dù
chī wàng
chī zhuó
chī lì
chī qián
chī qíng
chī jì
chī hān
chī fēng
chī zhuō
chī bèn
chī zuò
chī xīn
chī jiàn
chī dāi
chī lǎn
chī xiào
chī fú
chī zhèng
chī shuǐ
chī hún
chī wù
chī chē
chī zuì
chī xiǎo
chī kuáng
chī yú
chī liàn
chī chóng
chī dǎo
chī shǎ
chī yū
chī shū
chī tū
chī kè
chī hàn
chī xiǎng
chī niàn
chī kàn
chī xiàn
chī dāi
chī ér
chī lóng
chī ái
chī huò
chī dù
chī guǐ
chī bìng
chī zi
chī lóng
chī mèng
chī zhì
chī shuǎ
chī huà
chī dìng
chī mí
chī mó
chī féi
chī qiú
chī zhǒng
chī fù
chī rén
chī hái
chī chuáng
chī yún
chī pǐ
chī tóu
chī jué
léi dùn
píng dùn
qiǎn dùn
lǎo dùn
shuāi dùn
zhuī dùn
jiǎn dùn
lǔ dùn
dāi dùn
qū dùn
zhū dùn
nú dùn
nè dùn
àn dùn
méng dùn
ān dùn
zhì dùn
gēn dùn
nuò dùn
hūn dùn
mó dùn
chán dùn
gàng dùn
féi dùn
qiān dùn
wán dùn
dǐ dùn
lǎn dùn
yǎn dùn
jìng dùn
yōng dùn
wán dùn
ái dùn
pí dùn
lǔ dùn
jǐn dùn
yú dùn
pǔ dùn
qiè dùn
chí dùn
chī dùn
yàn dùn
tún dùn
nà dùn
lǎn dùn
é dùn
bǐ dùn
zhuō dùn
gàng dùn
lì dùn
xiǔ dùn
痴钝chīdùn
(1)[.好工具]迟钝
英crass;silly⒈ 愚笨迟钝。
引宋欧阳修《病告中怀子华原父》诗:“自是少年豪横过,而今痴钝若寒蝇。”
元杨暹《刘行首》第一折:“我这般穷身泼命谁瞅问,蓬头垢面粧痴钝。”
⒉ 指韬晦藏拙。
引前蜀贯休《山居诗》之十五:“长忆南泉好言语,如斯痴钝者还稀。”
愚笨迟钝。
痴chī(1)(形)傻;愚笨。(2)(形)极度迷恋某人或某种事物。(3)(形)〈方〉由于某种事物影响变傻了的;精神失常。
钝读音:dùn钝dùn(1)(形)不锋利:~刀。(2)(形)笨拙;不灵活:迟~。