冬青


冬青的组词


冬住

dōng zhù

冬至

dōng zhì

冬月

dōng yuè

冬羽

dōng yǔ

冬训

dōng xùn

冬凌

dōng líng

冬瓜

dōng guā

冬葵

dōng kuí

冬冬

dōng dōng

冬米

dōng mǐ

冬衣

dōng yī

冬天

dōng tiān

冬藏

dōng cáng

冬隙

dōng xì

冬釭

dōng gāng

冬荣

dōng róng

冬集

dōng jí

冬蛰

dōng zhé

冬事

dōng shì

冬禁

dōng jìn

冬底

dōng dǐ

冬心

dōng xīn

冬叶

dōng yè

冬假

dōng jià

冬遇

dōng yù

冬桃

dōng táo

冬爱

dōng ài

冬宰

dōng zǎi

冬珑

dōng lóng

冬季

dōng jì

冬青

dōng qīng

冬耕

dōng gēng

冬霰

dōng xiàn

冬烘

dōng hōng

冬夫

dōng fū

冬官

dōng guān

冬郎

dōng láng

冬装

dōng zhuāng

冬曹

dōng cáo

冬闲

dōng xián

冬鼓

dōng gǔ

冬狩

dōng shòu

冬裘

dōng qiú

冬泳

dōng yǒng

冬温

dōng wēn

冬赈

dōng zhèn

冬汛

dōng xùn

冬麦

dōng mài

冬菇

dōng gū

冬灌

dōng guàn

冬眠

dōng mián

冬日

dōng rì

冬时

dōng shí

冬令

dōng lìng

冬节

dōng jié

冬风

dōng fēng

冬学

dōng xué

冬除

dōng chú

冬菜

dōng cài

冬暄

dōng xuān

冬酿

dōng niàng

冬臧

dōng zāng

冬寒

dōng hán

冬花

dōng huā

冬华

dōng huá

冬醪

dōng láo

冬服

dōng fú

冬瘟

dōng wēn

冬卿

dōng qīng

冬储

dōng chǔ

冬灰

dōng huī

冬葱

dōng cōng

冬粘

dōng zhān

冬防

dōng fáng

冬运

dōng yùn


逛青

guàng qīng

管青

guǎn qīng

霁青

jì qīng

空青

kōng qīng

秦青

qín qīng

抽青

chōu qīng

看青

kān qīng

葱青

cōng qīng

玄青

xuán qīng

炒青

chǎo qīng

碧青

bì qīng

地青

dì qīng

返青

fǎn qīng

摇青

yáo qīng

翠青

cuì qīng

曾青

zēng qīng

灯青

dēng qīng

海青

hǎi qīng

放青

fàng qīng

佩青

pèi qīng

踩青

cǎi qīng

雅青

yǎ qīng

削青

xuē qīng

蓝青

lán qīng

点青

diǎn qīng

蚖青

yuán qīng

跑青

pǎo qīng

冻青

dòng qīng

领青

lǐng qīng

出青

chū qīng

垂青

chuí qīng

沥青

lì qīng

粉青

fěn qīng

一青

yī qīng

铁青

tiě qīng

胶青

jiāo qīng

鸦青

yā qīng

半青

bàn qīng

广青

guǎng qīng

乌青

wū qīng

劄青

zhā qīng

踏青

tà qīng

藏青

zàng qīng

點青

diǎn qīng

反青

fǎn qīng

打青

dǎ qīng

偷青

tōu qīng

卖青

mài qīng

麦青

mài qīng

纡青

yū qīng

紫青

zǐ qīng

吃青

chī qīng

螺青

luó qīng

蹈青

dǎo qīng

雕青

diāo qīng

灭青

miè qīng

贪青

tān qīng

豆青

dòu qīng

回青

huí qīng

寡青

guǎ qīng

铜青

tóng qīng

护青

hù qīng

殺青

shā qīng

田青

tián qīng

樵青

qiáo qīng

孟青

mèng qīng

蟹青

xiè qīng

淄青

zī qīng

绀青

gàn qīng

靛青

diàn qīng

避青

bì qīng

札青

zhá qīng

石青

shí qīng

雪青

xuě qīng

白青

bái qīng

菜青

cài qīng

扁青

biǎn qīng

丹青

dān qīng

竹青

zhú qīng

帝青

dì qīng

头青

tóu qīng

寒青

hán qīng

拾青

shí qīng

男青

nán qīng

小青

xiǎo qīng

花青

huā qīng

催青

cuī qīng

天青

tiān qīng

杀青

shā qīng

还青

hái qīng

年青

nián qīng

压青

yā qīng

静青

jìng qīng

支青

zhī qīng

碌青

lù qīng

大青

dà qīng

耍青

shuǎ qīng

柳青

liǔ qīng

黑青

hēi qīng

篾青

miè qīng

緑青

lǜ qīng

顗青

yǐ qīng

榜青

bǎng qīng

辞青

cí qīng

冬青

dōng qīng

黛青

dài qīng

缥青

piǎo qīng

割青

gē qīng

长青

cháng qīng

确青

què qīng

银青

yín qīng

眼青

yǎn qīng

佛青

fó qīng

文青

wén qīng

发青

fā qīng

啃青

kěn qīng

汗青

hàn qīng

上一组词:夏天
下一组词:冬暄

更多冬的组词

冬青的意思


词语解释:

常绿hAo86.乔木,叶子长椭圆形,前端尖,花白色,雌雄异株,果实球形,红色,种子和树皮可入药。

引证解释:

⒈ 常绿乔木,叶子长椭圆形,边缘有浅锯齿,花小,白色,雌雄异株,核果椭圆形,红色。木材坚韧,种子和树皮可入药。按,女贞、柞木等,俗亦称冬青。

引明张宁《方洲杂言》:“草木中耐寒者极多,素馨、车前、凤尾、治蘠、薜荔、石菖蒲、冬青、木犀……不可胜纪。”
清卓尔堪《遗民诗序》:“或为唐珏谢翱,而夜哭西臺,涕洒冬青。”
清沉复《浮生六记·浪游记快》:“过佛山镇,见人家墙顶多列盆花,叶如冬青,花如牡丹,有大红、粉白、粉红三种,盖山茶花也。”

⒉ 犹言冬日呈青绿色。

引《文选·张衡<东京赋>》:“永安离宫,脩竹冬青。”
薛综注:“冬青,谓不彫落也。”

网络解释:

冬青 (冬青科常绿乔木)

冬青(Ilex chinensis Sims):常绿乔木,是一类开花植物,同时也是冬青科之下的只有一属,树皮灰色或淡灰色,有纵沟,小枝淡绿色,无毛。叶薄革质,狭长椭圆形或披针形,顶端渐尖,基部楔形,边缘有浅圆锯齿,干后呈红褐色,有光泽。花瓣紫红色或淡紫色,向外反卷。果实椭圆形或近球形,成熟时深红色。冬青高度大约是2到25米,分为乔木和灌木。广泛分部于亚洲、欧洲、非洲北部、北美洲与南美洲。在中国主要分布于长江流域以南各省区。 种子及树皮可供药用,为强壮剂;叶有清热解毒作用,可治气管炎和烧烫伤;树皮可提取栲胶;木材坚硬,可作细工材料。 树皮含鞣质,原儿茶酸、挥发油等。该树为国家重点保护植物。
更多青的组词

冬青详细解释


读音:dōng

冬dōng(1)(名)一年的第四个季节:~季。(2)姓。(3)(拟)敲鼓或敲门等声音:鼓声~~。

读音:qīng

青qīng(1)(形)蓝色或绿色:~天|~苔。(2)(形)黑色。(3)(名)青草或没有成熟的庄稼。(4)(形)比喻年轻:~年。(5)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025