hùn chōng
hùn shēn
hùn míng
hùn yí
hùn rán
hùn xiè
hùn yuán
hùn zhuó
hùn huì
hùn bìng
hún liáng
hùn jiāo
hùn hùn
hùn fàn
hùn yī
hùn cè
hùn dú
hùn bǔ
hùn róng
hùn rù
hùn hún
hùn nào
hùn pāng
hùn zá
hùn zhàng
hùn yún
hùn qióng
hùn zǐ
hùn rén
hùn zhàng
hùn máng
hùn lài
hún jiàn
hùn xù
hùn wú
hùn hòng
hùn rǎo
hùn mào
hùn táng
hún qí
hùn chēng
hùn shuō
hùn pèng
hùn dòu
hùn yǎng
hún hé
hún yú
hún cuò
hùn lún
hùn hào
hùn máng
hùn sú
hùn hào
hùn míng
hùn yī
hùn mēng
hùn biān
hún jì
hùn hòu
hùn màn
hùn yán
hùn qìn
hún huà
hùn dùn
hùn xuè
hùn dùn
hùn pēng
hùn qià
hún dàn
hùn fǎng
hùn dā
hùn zuò
hùn róu
hún xuān
hùn shì
hùn luàn
hùn gǒng
hùn shì
hún míng
hùn hán
hùn tóng
hùn yáo
hún jiǎo
hùn huǎng
hùn jìn
hùn chàn
hùn qìn
hùn tīng
hùn náo
hùn chán
hùn tōng
hùn chéng
hùn xiáo
hùn hé
hùn zhàn
hùn jì
hùn yīn
hùn hé
hùn móu
guāng róng
huà róng
hùn róng
xiāo róng
hún róng
zhāo róng
hé róng
jiāo róng
sū róng
zhù róng
yōng róng
cù róng
xiǎn róng
bù róng
fēng róng
chōng róng
tōng róng
hóng róng
róng róng
chūn róng
fēng róng
jīn róng
kǒng róng
róu róng
chōng róng
xū róng
chóng róng
chōng róng
⒈ 混和融合。
引前蜀杜光庭《赵郜助上元黄箓斋词·中元》:“动静行藏,未混融於大道;年辰宿曜,犹缠集於众灾。”
宋罗大经《鹤林玉露》卷四:“使君袖有转物手,鸕鷀杓中平等分。更凭石髓媒妁之,混融併作一家春。”
明郎瑛《七修类稿·义理·草木绿色》:“予尝见画者以青黄之色和而成緑,然后知木色本青,今草木俱緑者,草木因出於土,则生养混融而緑矣。”
⒉ 含混,不分明。
引宋罗大经《鹤林玉露》卷十:“《易》曰:‘精气为物,游魂为变。’……説得多少混融。”
1. 搀杂在一起:混杂。混和。混同。混淆。混为一谈。
2. 乱,胡乱:混乱。混世魔王。
3. 蒙,充:蒙混。混充。混进。鱼目混珠。
4. 苟且度过:胡混。混事。
融读音:róng融róng(1)(动)融化:春雪易~。(2)(动)融合;调和:~洽|水乳交~。(3)(动)流通:金~。