kǒng hào
kǒng shū
kǒng fù
kǒng róng
kǒng cuì
kǒng zhào
kǒng míng
kǒng qún
kǒng fāng
kǒng zhí
kǒng gài
kǒng láo
kǒng qiáo
kǒng duō
kǒng zāng
kǒng xià
kǒng què
kǒng cuì
kǒng zhāng
kǒng jī
kǒng dòng
kǒng lín
kǒng niǎo
kǒng yáo
kǒng shí
kǒng lì
kǒng mù
kǒng jiǎ
kǒng hú
kǒng yàn
kǒng shèng
kǒng jiē
kǒng chì
kǒng yǎn
kǒng táng
kǒng xíng
kǒng huái
kǒng yàn
kǒng jí
kǒng mén
kǒng rén
kǒng mò
kǒng jiān
kǒng jiù
kǒng jìng
kǒng zūn
kǒng xí
kǒng shuò
kǒng dǐng
kǒng mào
kǒng bì
kǒng dān
kǒng yáng
kǒng fù
kǒng zǐ
kǒng xuān
kǒng wéi
kǒng zhōu
kǒng yóu
kǒng zhèng
kǒng fǔ
kǒng xì
kǒng xiū
kǒng xué
kǒng zēng
kǒng yīn
kǒng guī
kǒng lǎo
kǒng qiào
kǒng xié
kǒng luán
kǒng miào
kǒng yè
kǒng miào
kǒng yuē
kǒng zhāng
kǒng xiū
kǒng wēi
kǒng wǔ
kǒng wǔ
kǒng yán
kǒng jí
kǒng rèn
kǒng zhāo
kǒng dé
kǒng jiā
kǒng shì
kǒng jiào
kǒng jué
kǒng gōng
kǒng jiāo
kǒng mèng
kǒng jiē
kǒng zuǒ
kǒng xiōng
kǒng dào
kǒng jí
kǒng kǒu
fēng róng
sū róng
chōng róng
róu róng
fēng róng
hé róng
hún róng
xiāo róng
chóng róng
yōng róng
hùn róng
guāng róng
jiāo róng
cù róng
chōng róng
róng róng
chōng róng
chūn róng
xiǎn róng
jīn róng
huà róng
kǒng róng
zhù róng
tōng róng
xū róng
zhāo róng
hóng róng
bù róng
人名。(西元153~208)字文举,东汉曲阜人,孔子二十世孙。有俊才,为建安七子之一,汉献帝时为北海相,世称孔北海;立学校,表儒术,后拜大中大夫,为曹操所杀。
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
融读音:róng融róng(1)(动)融化:春雪易~。(2)(动)融合;调和:~洽|水乳交~。(3)(动)流通:金~。