kuí kuài
kuí hóng
kuí pǐn
kuí qí
kuí gé
kuí shuài
kuí tóu
kuí cuī
kuí néng
kuí lěi
kuí zhuàng
kuí gāng
kuí wu
kuí shū
kuí kuàng
kuí é
kuí rán
kuí jué
kuí féi
kuí gāng
kuí tè
kuí huī
kuí dǎng
kuí dòu
kuí nì
kuí jiě
kuí bǐng
kuí fǔ
kuí yì
kuí lěi
kuí shì
kuí jié
kuí àn
kuí wù
kuí qǔ
kuí jùn
kuí zhòng
kuí líng
kuí xiá
kuí guǐ
kuí kuài
kuí rén
kuí wàng
kuí lǜ
kuí fēng
kuí lěi
kuí bó
kuí ài
kuí yì
kuí héng
kuí guī
kuí lěi
kuí shuò
kuí rú
kuí míng
kuí xióng
kuí sháo
kuí jiǎ
kuí wú
kuí chán
kuí cháng
kuí gāng
kuí jī
kuí tái
kuí xiù
kuí héng
kuí xiǎn
kuí dù
kuí jiàn
kuí yán
kuí jiàn
kuí gāng
kuí duī
kuí léi
kuí shǒu
kuí zhuó
kuí sù
kuí kàng
kuí xuǎn
kuí lǐng
kuí zhǔ
kuí yàn
kuí jié
kuí yuán
kuí wěi
kuí gé
kuí qí
kuí qú
kuí qiú
kuí áng
kuí lèi
kuí shí
kuí lù
kuí xīng
⒈ 指高超特出之人。参见“魁垒”。
引宋王闢之《渑水燕谈录·知人》:“琦(韩琦 )器魁礧,岂视店楔,可属大事,重厚如勃。”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
礧读音:léi,lěi,lèi[ léi ]1. 古同“礌”。
2. 撞击:“骇崩浪而相礧。”