kuí shǒu
kuí guī
kuí dù
kuí ài
kuí féi
kuí cuī
kuí qiú
kuí shuài
kuí bó
kuí zhǔ
kuí jiàn
kuí tè
kuí shì
kuí héng
kuí hóng
kuí bǐng
kuí lèi
kuí shū
kuí jiǎ
kuí cháng
kuí gé
kuí xiù
kuí xuǎn
kuí rán
kuí jī
kuí jiàn
kuí jié
kuí guǐ
kuí sháo
kuí chán
kuí huī
kuí tóu
kuí dòu
kuí lǐng
kuí fǔ
kuí kuàng
kuí é
kuí gāng
kuí yì
kuí lěi
kuí gāng
kuí xīng
kuí zhuàng
kuí jùn
kuí wàng
kuí shí
kuí yì
kuí xiǎn
kuí sù
kuí líng
kuí rú
kuí kàng
kuí qǔ
kuí wú
kuí kuài
kuí àn
kuí pǐn
kuí gāng
kuí lěi
kuí wu
kuí kuài
kuí zhuó
kuí yuán
kuí héng
kuí qí
kuí yán
kuí dǎng
kuí lǜ
kuí wěi
kuí gāng
kuí gé
kuí lěi
kuí jié
kuí xiá
kuí fēng
kuí duī
kuí zhòng
kuí jiě
kuí nì
kuí néng
kuí qí
kuí xióng
kuí léi
kuí yàn
kuí míng
kuí lěi
kuí tái
kuí qú
kuí rén
kuí lù
kuí áng
kuí wù
kuí shuò
kuí jué
huò qú
yí qú
gàn qú
hé qú
zhī qú
xī qú
xiōng qú
fú qú
hé qú
jǐng qú
liù qú
cáo qú
chē qú
qū qú
jīn qú
shuǐ qú
yīn qú
zhāng qú
nì qú
jǔ qú
xióng qú
líng qú
máo qú
dà qú
yōng qú
gōu qú
bēi qú
dào qú
yù qú
míng qú
tōng qú
kuí qú
guàn qú
xīng qú
shí qú
kū qú
xuān qú
yōng qú
fú qú
zhèng qú
yuán qú
liáng qú
qiú qú
hóng qú
dǒu qú
qín qú
guàn qú
lòu qú
bái qú
⒈ 首领。常含贬义。
引语本《书·胤征》:“歼厥渠魁。”
唐柳宗元《唐鼓吹铙歌·铁山碎》:“破定襄,降魁渠。”
清侯方域《太常公家传》:“公暇,时时共攀龙讲学, 魏广微疾之,曰:‘此崛彊老者,东林之魁渠也。’”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
渠读音:qú[ qú ]1. 水道,特指人工开的河道或水沟:渠道(亦指途径,门路)。沟渠。
2. 大:渠帅。渠魁(首领)。
3. 方言,他:渠侬(他,他们)。渠辈。
4. 车辋,古代车轮的外圈。