kuí fēng
kuí jī
kuí àn
kuí bó
kuí zhuàng
kuí zhòng
kuí rén
kuí gāng
kuí xióng
kuí yì
kuí gāng
kuí shū
kuí tóu
kuí tái
kuí féi
kuí qiú
kuí rán
kuí néng
kuí jiàn
kuí kuài
kuí gé
kuí dù
kuí jié
kuí cháng
kuí xuǎn
kuí áng
kuí kuàng
kuí lěi
kuí gāng
kuí jùn
kuí sù
kuí guǐ
kuí shuò
kuí lěi
kuí xīng
kuí lèi
kuí wěi
kuí yì
kuí rú
kuí jiǎ
kuí bǐng
kuí qú
kuí lěi
kuí sháo
kuí xiǎn
kuí dòu
kuí lǜ
kuí cuī
kuí wú
kuí míng
kuí jué
kuí xiù
kuí guī
kuí kuài
kuí nì
kuí duī
kuí hóng
kuí ài
kuí gāng
kuí líng
kuí jiàn
kuí qí
kuí wu
kuí yán
kuí huī
kuí jié
kuí yàn
kuí lěi
kuí gé
kuí tè
kuí zhǔ
kuí xiá
kuí lù
kuí pǐn
kuí héng
kuí shì
kuí lǐng
kuí wù
kuí zhuó
kuí shǒu
kuí qí
kuí qǔ
kuí shuài
kuí dǎng
kuí jiě
kuí shí
kuí fǔ
kuí yuán
kuí héng
kuí wàng
kuí kàng
kuí léi
kuí chán
kuí é
yì tè
fú tè
fēi tè
fáng tè
gōng tè
fēng tè
háo tè
qiào tè
kàng tè
kuā tè
jiè tè
chóng tè
jiāo tè
shū tè
huī tè
jùn tè
chāo tè
sēn tè
sù tè
yuān tè
xuān tè
guǎ tè
yīng tè
wǎ tè
nù tè
dú tè
guǐ tè
jiǒng tè
gěng tè
gū tè
hào tè
guī tè
piān tè
níng tè
gāng tè
zhuó tè
guài tè
qiào tè
kuí tè
fěi tè
dú tè
qí tè
huī tè
bái tè
pǔ tè
dí tè
xīn tè
jiè tè
dān tè
biāo tè
bǐ tè
xióng tè
xiù tè
jié tè
⒈ 指突出、超群的人。
引宋叶适《书<龙川集>后》:“至於﹝太守邱真长﹞趯然以其( 陈亮 )文字废兴任为己事,僚友一时,志同义合,相与扶立俊豪魁特之绪,使流风餘论犹能表见於后人,盖知古太守职业者也。”
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
特读音:tè特tè(1)(副)特殊;超出一般:~等|~效。(2)(副)特地:~意|~邀。(3)(名)指特务:敌~|防~。(4)(副)〈书〉只;但:不~此地也。