kuí ài
kuí bó
kuí shuài
kuí zhuó
kuí xiá
kuí cuī
kuí zhòng
kuí jié
kuí shū
kuí wú
kuí gāng
kuí míng
kuí shǒu
kuí fēng
kuí xiǎn
kuí xuǎn
kuí xīng
kuí jué
kuí jiàn
kuí yàn
kuí sháo
kuí wàng
kuí jiě
kuí qiú
kuí shí
kuí jùn
kuí rén
kuí dǎng
kuí dòu
kuí kuàng
kuí qí
kuí lǐng
kuí lǜ
kuí féi
kuí duī
kuí yán
kuí dù
kuí gé
kuí é
kuí lù
kuí sù
kuí nì
kuí chán
kuí xióng
kuí qí
kuí héng
kuí jiǎ
kuí àn
kuí zhǔ
kuí tái
kuí kuài
kuí lěi
kuí rú
kuí lěi
kuí huī
kuí wěi
kuí wù
kuí líng
kuí xiù
kuí guǐ
kuí fǔ
kuí áng
kuí héng
kuí yì
kuí zhuàng
kuí yuán
kuí rán
kuí yì
kuí jiàn
kuí tè
kuí kàng
kuí lěi
kuí qú
kuí léi
kuí cháng
kuí gāng
kuí wu
kuí pǐn
kuí guī
kuí kuài
kuí jī
kuí néng
kuí shuò
kuí tóu
kuí lěi
kuí qǔ
kuí gāng
kuí shì
kuí hóng
kuí gāng
kuí gé
kuí lèi
kuí bǐng
kuí jié
(形)身体高大强壮:身材~。[近]高大。[反]矮小。
⒈ 亦作“魁吾”。亦作“魁俉”。犹言高大壮实。
引《史记·留侯世家论》:“余以为其人计魁梧奇伟,至见其图,状貌如妇人好女。”
裴駰集解引应劭曰:“魁梧,丘虚壮大之意。”
唐善感《李愍碑》:“容仪逈拔,奇貌魁俉。”
宋黄庭坚《武昌松风阁》诗:“我来名之意适然,老松魁梧数百年。”
清刘献廷《广阳杂记》卷四:“有沙氏子,土司之后也, 彩云(万彩云 )悦其魁吾,宠之专房。”
杜鹏程《保卫延安》第四章:“停了一阵,他又把周大勇打量一番,像是从周大勇那魁梧的身材上得到了什么启示。”
形容体貌高大雄伟。《后汉书.卷五八.臧洪传》:「洪体貌魁梧,有异姿。」《三国演义.第一○回》:「吾观此人容貌魁梧,必有勇力。」也作「魁岸」、「魁伟」。
魁梧是一个汉语词汇,拼音是kuí wǔ,做形容词,指躯干高大;强壮粗大,亦作“魁吾”。形容身体强壮高大,肌肉丰满,体格健壮。
魁kuí(1)(形)为首的;居第一位的:罪~|夺~|花~。(2)(形)(身体)高大:~梧。(3)(名)魁星;北斗七星中形成斗形的四颗星。
梧读音:wú梧wú(名)梧桐树;乔木。