gōng xǐ
gōng chéng
gōng kǎi
gōng shì
gōng xiǎn
gōng mìng
gōng sù
gōng yíng
gōng sòng
gōng gōng
gōng jiǎn
gōng shùn
gōng jìng
gōng qiān
gōng xiè
gōng kè
gōng yuē
gōng zhí
gōng mò
gōng qǐng
gōng jǐn
gōng mǐn
gōng fú
gōng yuàn
gōng shùn
gōng tīng
gōng nú
gōng wéi
gōng sù
gōng rén
gōng qín
gōng chì
gōng jiāng
gōng tǒng
gōng mì
gōng xiào
gōng qián
gōng ràng
gōng yǎng
gōng dèng
gōng wéi
gōng bǐ
gōng dài
gōng guǎn
gōng zhèng
gōng wèi
gōng jié
gōng jǐ
gōng zhuāng
gōng hè
gōng shèn
gōng hé
gōng hòu
gōng dé
gōng xùn
huān jìng
xiè jìng
zhǔ jìng
zhì jìng
hái jìng
tái jìng
bīn jìng
yǒu jìng
huí jìng
gǒu jìng
qǐ jìng
xiū jìng
sòng jìng
cháng jìng
tàn jìng
kě jìng
shè jìng
guī jìng
jiāo jìng
qiào jìng
bù jìng
qí jìng
zhuān jìng
fěi jìng
yán jìng
wèi jìng
jìn jìng
shèn jìng
nián jìng
qíng jìng
lóng jìng
chí jìng
chéng jìng
qì jìng
lǐ jìng
tuī jìng
dǐng jìng
piān jìng
ài jìng
mào jìng
wēi jìng
chǎn jìng
zhān jìng
dǔ jìng
tái jìng
jié jìng
qīn jìng
zhōng jìng
jié jìng
shēn jìng
āi jìng
fèng jìng
bié jìng
bīng jìng
xìn jìng
mí jìng
zhòng jìng
zhān jìng
zūn jìng
chǒng jìng
sǒng jìng
sǒng jìng
cùn jìng
chéng jìng
mào jìng
jìn jìng
dú jìng
gōng jìng
hé jìng
ēn jìng
yè jìng
qīn jìng
lián jìng
kè jìng
zī jìng
dá jìng
zōng jìng
qiān jìng
sù jìng
jiǎn jìng
zhì jìng
zhuāng jìng
xiào jìng
zhǎn jìng
zhì jìng
guì jìng
zhī jìng
hòu jìng
jǐn jìng
shēn jìng
xiáng jìng
qián jìng
kè jìng
chóng jìng
qín jìng
dūn jìng
jū jìng
恭敬gōngjìng
(1) 尊敬或尊重地对待
例热爱并恭敬他的双亲英hold in reverence⒈ 对人谦恭有礼貌。
引《孟子·告子上》:“恭敬之心,人皆有之。”
《史记·陈丞相世家》:“项王为人,恭敬爱人,士之廉节好礼者多归之。”
唐张鷟《朝野佥载》卷四:“﹝武三思﹞貌象恭敬,心极残忍。”
清沉复《浮生六记·闺房记乐》:“芸曰:‘恭而有礼,何反言诈?’余曰:‘恭敬在心,不在虚文。’”
⒉ 谓虔诚敬肃。
引《敦煌变文集·妙法莲华经讲经文》:“奉劝今朝听法人,闻经切要生恭敬。”
吴组缃《山洪》二一:“有的身体笔挺,两臂直垂,恭敬虔诚的站着。”
⒊ 犹尊敬。
引《百喻经·为妇贸鼻喻》:“闻他宿旧沙门、婆罗门有大名德,而为世人之所恭敬。”
《古今小说·金玉奴棒打薄情郎》:“只是一件,‘团头’的名儿不好……出外没人恭敬。”
鲁迅《朝花夕拾·从百草园到三味书屋》:“我对他很恭敬,因为我早听到,他是本城中极方正、质朴、博学的人。”
对尊长或宾客肃敬有礼。
恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。
敬读音:jìng敬jìng(1)(动)尊敬:~重|~爱|~仰|致~|肃然起~。(2)(动)恭敬:~请指教|~谢不敏。(3)(动)有礼貌地送上(饮食或物品):~烟|~酒|~茶|~你一杯。(4)(动)(Jìnɡ)姓。