gōng xǐ
gōng fú
gōng tīng
gōng qián
gōng rén
gōng nú
gōng shùn
gōng chéng
gōng jǐ
gōng yíng
gōng jìng
gōng xiǎn
gōng ràng
gōng hé
gōng shèn
gōng xiè
gōng jié
gōng zhèng
gōng jiāng
gōng sòng
gōng sù
gōng dé
gōng jǐn
gōng zhuāng
gōng mò
gōng wéi
gōng chì
gōng yǎng
gōng qiān
gōng qín
gōng mìng
gōng xùn
gōng sù
gōng shùn
gōng bǐ
gōng mǐn
gōng yuàn
gōng hòu
gōng jiǎn
gōng dài
gōng shì
gōng dèng
gōng xiào
gōng guǎn
gōng zhí
gōng qǐng
gōng wéi
gōng gōng
gōng kè
gōng yuē
gōng wèi
gōng mì
gōng hè
gōng kǎi
gōng tǒng
mèng jiāng
hóu jiāng
bó jiāng
zǐ jiāng
shēng jiāng
sān jiāng
huáng jiāng
gōng jiāng
qián jiāng
bù jiāng
qí jiāng
lián jiāng
miáo jiāng
jī jiāng
guì jiāng
zǐ jiāng
shān jiāng
shù jiāng
yù jiāng
gòng jiāng
zhōu jiāng
dà jiāng
zǐ jiāng
⒈ 春秋卫世子恭伯 (一作共伯 )之妻。世子早死, 恭妻不再嫁。后泛指誓不再嫁的寡妇。
引《诗·鄘风·柏舟序》:“《柏舟》, 共姜自誓也, 卫世子共伯蚤死,其妻守义,父母欲夺而嫁之,誓而弗许,作是诗以絶之。”
晋潘岳《寡妇赋》:“蹈恭姜兮明誓,咏《柏舟》兮清歌。”
清叶廷琯《吹网录·守海盐县主簿王顼妻墓志铭》:“事夫执敬,有类於恭姜。”
恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。
姜读音:jiāng姜jiāng(1)(名)多年生草本植物;根茎黄色;叶子披针形;穗状花序;花冠黄绿色;通常不开花。根茎有辣味;是常用的调味品;也可以入药。(2)(名)这种植物的根茎。姜jiāng姓。