gōng hòu
gōng xùn
gōng qǐng
gōng yǎng
gōng sòng
gōng zhí
gōng dài
gōng wéi
gōng shì
gōng mì
gōng chéng
gōng hè
gōng mǐn
gōng qiān
gōng sù
gōng xiǎn
gōng dèng
gōng jǐ
gōng mò
gōng yíng
gōng jiāng
gōng jǐn
gōng hé
gōng rén
gōng wéi
gōng gōng
gōng shùn
gōng xǐ
gōng sù
gōng bǐ
gōng zhèng
gōng jìng
gōng kǎi
gōng shèn
gōng nú
gōng xiè
gōng tǒng
gōng yuàn
gōng jié
gōng guǎn
gōng jiǎn
gōng qín
gōng xiào
gōng kè
gōng tīng
gōng zhuāng
gōng dé
gōng wèi
gōng yuē
gōng chì
gōng mìng
gōng fú
gōng qián
gōng shùn
gōng ràng
shì shùn
yī shùn
xù shùn
kūn shùn
wéi shùn
xùn shùn
lǚ shùn
xún shùn
róng shùn
qīn shùn
guāi shùn
yú shùn
xié shùn
fèng shùn
xìn shùn
qiè shùn
yù shùn
lǐ shùn
jiǎng shùn
kǒu shùn
shí shùn
jiǎng shùn
xùn shùn
gōng shùn
qín shùn
yán shùn
kè shùn
zhī shùn
wǎn shùn
bǐ shùn
bēi shùn
chǎn shùn
kuǎn shùn
xiáng shùn
xiàng shùn
fàn shùn
rěn shùn
wǎn shùn
ā shùn
xīn shùn
wēn shùn
suí shùn
dào shùn
cán shùn
fǔ shùn
dá shùn
fù shùn
guī shùn
bù shùn
jìng shùn
kuān shùn
fù shùn
huà shùn
fù shùn
cóng shùn
yī shùn
jiāng shùn
zhōng shùn
nì shùn
tuō shùn
jiào shùn
kāng shùn
héng shùn
liù shùn
qiān shùn
róu shùn
qǐng shùn
lián shùn
píng shùn
wěi shùn
ān shùn
chéng shùn
xiáng shùn
jǐn shùn
yán shùn
tōng shùn
xiào shùn
fǔ shùn
hé shùn
hé shùn
ěr shùn
bǐ shùn
zhuāng shùn
qín shùn
bīn shùn
bǎi shùn
chǔ shùn
jìng shùn
cháng shùn
tì shùn
恭顺gōngshùn
(1) 恭敬并服从(父母或.长辈)
例他们长大一些之后,陪同我去挖荠菜,似乎就变成了对我的一种迁就了,正像那些因为上了年纪而变得有点怪僻的长辈一样。——《挖荠菜》英be respectful and submissive⒈ 恭谨顺从。
引《礼记·乐记》:“庄敬恭顺,礼之制也。”
《新唐书·韦顗传》:“﹝韦顗﹞蚤孤,事姊恭顺。”
《明史·万镗传》:“人主所取於下者,曰任怨,曰任事,曰恭顺,曰无私。”
巴金《家》九:“觉新唯唯应着,做出很恭顺的样子,一面偷偷地看觉慧,给他做眼色,叫他不要再开口。”
恭敬顺从。
恭gōng(动)恭敬:~候|~贺。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。