gōng sù
gōng jǐ
gōng dèng
gōng bǐ
gōng chì
gōng jiǎn
gōng kǎi
gōng xiǎn
gōng hè
gōng jié
gōng chéng
gōng zhí
gōng qiān
gōng shèn
gōng mìng
gōng mì
gōng gōng
gōng shì
gōng shùn
gōng jiāng
gōng sù
gōng qián
gōng jǐn
gōng ràng
gōng mò
gōng fú
gōng hé
gōng hòu
gōng zhuāng
gōng wèi
gōng zhèng
gōng yíng
gōng xiè
gōng sòng
gōng rén
gōng xiào
gōng xùn
gōng dài
gōng shùn
gōng xǐ
gōng tīng
gōng dé
gōng qín
gōng qǐng
gōng tǒng
gōng kè
gōng yuē
gōng jìng
gōng yuàn
gōng guǎn
gōng nú
gōng wéi
gōng mǐn
gōng yǎng
gōng wéi
mì jǐ
lì jǐ
wū jǐ
shě jǐ
de jǐ
gòng jǐ
yuē jǐ
xùn jǐ
shěn jǐ
yáng jǐ
fēng jǐ
wù jǐ
dá jǐ
yí jǐ
jù jǐ
qiān jǐ
yī jǐ
zhuān jǐ
wàng jǐ
bǐ jǐ
xū jǐ
fáng jǐ
chí jǐ
liǎng jǐ
fǎn jǐ
xiū jǐ
jié jǐ
kè jǐ
hòu jǐ
jí jǐ
sī jǐ
yǎng jǐ
yíng jǐ
kào jǐ
zhèng jǐ
lǜ jǐ
xiào jǐ
tī ji
jū jǐ
shǒu jǐ
tī ji
zhī jǐ
liàng jǐ
shēn jǐ
zì jǐ
gōu jǐ
lǎo jǐ
zú jǐ
gōng jǐ
zhuān jǐ
chuò jǐ
yì jǐ
kè jǐ
gōng jǐ
rù jǐ
jié jǐ
fǎn jǐ
xiǎo jǐ
lǜ jǐ
qì jǐ
kè jǐ
fǔ jǐ
xíng jǐ
zhí jǐ
zuì jǐ
wú jǐ
féi jǐ
xiào jǐ
jīn jǐ
qīng jǐ
kè jǐ
tì jǐ
chuāi jǐ
gù jǐ
zhōng jǐ
shù jǐ
fèng jǐ
shěng jǐ
gǒng jǐ
qiē jǐ
qīng jǐ
shì jǐ
xuān jǐ
qū jǐ
xuān jǐ
⒈ 谓恭谨以律己。
引《论语·卫灵公》:“无为而治者,其舜也与?夫何为哉?恭己正南面而已矣。”
汉刘向《新序·杂事四》:“故王者劳於求人,佚於得贤, 舜举众贤在位,垂衣裳恭己无为而天下治。”
唐崔元翰《奉和圣制三日书怀因以示百寮》:“恭己每从俭,清心常保真。”
《明史·刘基传》:“帝每恭己以听,常呼为老先生而不名。”
⒉ 指君主不问政事或大权旁落。
引《后汉书·梁冀传》:“在位二十餘年,穷极满盛,威行内外,百僚侧目,莫敢违命,天子恭己而不得有所亲豫。”
《资治通鉴·汉献帝建安十年》:“时政在曹氏,天子恭己, 悦志在献替,而谋无所用,故作是书。”
胡三省注:“天子恭己,言恭己南面而已,政事无所预也。”
郑观应《盛世危言·议院上》:“为其君者,恭己南面而已。”
恭肃己身。