tú luǒ
tú guān
tú bó
tú chǔ
tú qiú
tú gàng
tú zuò
tú fù
tú zòu
tú dǎng
tú hé
tú shǒu
tú wéi
tú fù
tú jì
tú yán
tú cóng
tú zhé
tú mǎ
tú xíng
tú chéng
tú è
tú liú
tú xíng
tú shè
tú lǔ
tú jū
tú gōng
tú bīng
tú shī
tú liú
tú láo
tú jiǎ
tú qǔ
tú rán
tú dì
tú nú
tú shí
tú zhǎng
tú rén
tú fù
tú zhòng
tú bù
tú sūn
tú bàn
tú fū
tú xiǎn
tú shī
tú dān
tú tì
tú shǔ
tú wèi
tú hé
tú xì
tú shù
tú yōng
qí cóng
dǎo cóng
lǜ cóng
xùn cóng
zī cóng
lèi cóng
zài cóng
suí cóng
bái cóng
wéi cóng
tīng cóng
yìng cóng
wén cóng
wèi cóng
shì cóng
zhī cóng
xié cóng
fú cóng
nì cóng
lí cóng
hù cóng
yǔn cóng
shùn cóng
shū cóng
kāi cóng
qiān cóng
fēng cóng
yǐn cóng
quàn cóng
qīn cóng
héng cóng
shǔ cóng
wáng cóng
suǒ cóng
piān cóng
zhào cóng
xùn cóng
héng cóng
cháng cóng
qū cóng
guī cóng
fàng cóng
mù cóng
gēn cóng
zǒu cóng
fǔ cóng
bù cóng
zhì cóng
yuē cóng
bù cóng
qún cóng
hòu cóng
wěi cóng
liè cóng
yī cóng
rén cóng
yì cóng
xíng cóng
xián cóng
qiàn cóng
cháng cóng
zōng cóng
bī cóng
rěn cóng
yún cóng
jí cóng
jìn cóng
xí cóng
yóu cóng
chǐ cóng
guò cóng
dà cóng
huí cóng
péi cóng
fú cóng
zōu cóng
fù cóng
zì cóng
mù cóng
shì cóng
mén cóng
qǔ cóng
mí cóng
tái cóng
niǎn cóng
kūn cóng
qún cóng
zūn cóng
pú cóng
bīn cóng
cān cóng
ā cóng
sān cóng
hé zòng
guǒ cóng
máng cóng
wú cóng
yī cóng
mǐ cóng
yuán cóng
yǐng cóng
fú cóng
shǒu cóng
sòng cóng
wéi cóng
zhuī cóng
fù cóng
xiāng cóng
chéng cóng
hù cóng
zhǔ cóng
xié cóng
qiè cóng
bǐng cóng
fáng cóng
zhī cóng
bīn cóng
yì cóng
liáo cóng
chē cóng
yì cóng
hé cóng
rǒng cóng
yǐng cóng
jīn cóng
lián cóng
tú cóng
shèng cóng
dào cóng
xìn cóng
dǎ cóng
guǎng cóng
qū cóng
yìng cóng
tiān cóng
sàn cóng
yú cóng
lì cóng
liú cóng
pǐn cóng
gǒu cóng
péng cóng
xìng cóng
wèi cóng
fǎ cóng
cháo cóng
hūn cóng
rǒng cóng
zú cóng
miàn cóng
xiāng cóng
pín cóng
dìng zòng
⒈ 古代服丧的从服之一。
引《礼记·大传》:“从服有六:有属从,有徒从。”
孔颖达疏:“有徒从二也……与彼无亲,空服彼之支党。”
⒉ 随从的徒众。
引《后汉书·袁安传》:“﹝袁忠﹞一见太守王朗徒从整饰,心嫌之,遂称病自絶。”
李贤注:“《谢承书》曰‘ 忠乘船载笠盖诣朗,见朗左右僮从皆青絳采衣,非其奢丽,即辞疾发而退。’”
《北齐书·儒林传·张景仁》:“良马轻裘,徒从拥冗,高门广宇,当衢向街。”
徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。
从读音:cóng[ cóng ]1.依顺:顺~。盲~。~善如流。
2.采取,按照:~优。
3.跟随:愿~其后。
4.跟随的人:侍~。仆~。
5.参与:~业。~政。投笔~戎。
6.由,自:~古至今。~我做起。
7.次要的:主~。~犯。
8.宗族中次于至亲的亲属:~父(伯父、叔父的通称)。
9.中国魏以后,古代官品(有“正品”和“从品”之分,宋代龙图阁大学士为从二品)。
10.姓。