huān xīn
huān yā
huān dù
huān xiá
huān gòu
huān qì
huān yàn
huān xié
huān chǎng
huān xǐ
huān mén
huān yán
huān nì
huān jūn
huān bó
huān hāi
huān ài
huān yì
huān wèi
huān huì
huān gǎn
huān tóu
huān róu
huān sòng
huān qià
huān xīn
huān ēn
huān róng
huān chì
huān tàn
huān shuō
huān kuài
huān hé
huān jiāo
huān qù
huān gē
huān lín
huān biàn
huān yóu
huān mù
huān sǒng
huān shì
huān dòng
huān jiào
huān shēng
huān jǔ
huān jù
huān yú
huān hǎo
huān kāng
huān chàng
huān jìng
huān qīn
huān lè
huān nào
huān róng
huān yǔ
huān téng
huān yuè
huān rè
huān shǎng
huān xīng
huān xiào
huān shì
huān rán
huān tài
huān yuè
huān yú
huān yàn
huān hǒng
huān qiè
huān yù
huān yù
huān chǔ
huān gē
huān cóng
huān yàn
huān yán
huān guó
huān xǔ
huān xiào
huān mù
huān gù
huān tuán
huān rú
huān biàn
huān yàn
huān yè
huān méng
huān chén
huān jiā
huān fú
huān qíng
huān juàn
huān xìng
huān hài
huān hū
huān jué
huān xiū
huān yíng
huān yù
huān shi
huān yǒng
huān xīn
huān xiào
huān xuè
huān yǒu
huān hé
huān dài
huān qī
huān yú
huān yǐn
huān qìng
huān shì
huān qī
huān chàng
huān yì
ān yàn
luò yàn
kuǎn yàn
qì yàn
péng yàn
hè yàn
hé yàn
qiū yàn
bǎi yàn
shì yàn
chóu yàn
jiàn yàn
tán yàn
cháo yàn
qǐn yàn
huāng yàn
fáng yàn
dài yàn
hào yàn
kǎi yàn
nì yàn
qīng yàn
xún yàn
péi yàn
biàn yàn
lǚ yàn
mǎi yàn
guó yàn
mì yàn
fù yàn
pú yàn
yāo yàn
jí yàn
jiǔ yàn
nèi yàn
háo yàn
guān yàn
wén yàn
yán yàn
yù yàn
shòu yàn
huān yàn
shèng yàn
kāi yàn
jù yàn
cì yàn
huān yàn
xián yàn
qǐ yàn
shǎng yàn
cì yàn
róng yàn
pǔ yàn
yè yàn
lǐ yàn
yín yàn
jiā yàn
xì yàn
dēng yàn
yù yàn
xiū yàn
hān yàn
qǔ yàn
guǎng yàn
欢宴huānyàn
(1) 欢乐地宴请
例欢宴来宾英cheerfully fte⒈ 愉快地宴饮。
引汉张衡《南都赋》:“接欢宴於日夜,终愷乐之令仪。”
唐李白《赠王汉阳》诗:“与君数杯酒,可以穷欢宴。”
曹禺《王昭君》第三幕:“今天晚上在小侯帐内,已经准备好羊羔美酒,胡乐歌舞,请天子国舅一同欢宴。”
⒉ 谓愉快地宴请。
引《人民日报》1954.11.4:“日本红十字会、 日中友好协会等团体欢宴我红十字会访日代表团。”
⒊ 欢聚。
引南朝梁沉约《怀旧诗·伤王堪》:“欢宴未终毕,零落委山丘。”
⒋ 歡讌:同“欢宴”。
引《晋书·王羲之传》:“衣食之餘,欲与亲知时共欢讌。”
清林则徐《中秋饮沙角炮台眺月有作》诗:“军中欢讌岂儿戏,此际正復参机谋。”
⒌ 懽讌:宴饮行乐。
引清方文《从吴锦雯读宋玉淑诗喜而有寄》诗:“惆悵掩尊酒,何时共懽讌。”
欢huān(1)(形)快乐;高兴:~度|~呼|~庆。(2)(形)〈方〉起劲;活跃:撒~|雨下得~。
宴读音:yàn宴yàn(1)(动)请人吃酒饭;聚会在一起吃酒饭:~客|欢~。(2)(名)酒席;宴会:设~|盛~|赴~。(3)(形)安乐;安闲:~安|~乐。