huān fú
huān yù
huān qī
huān xīn
huān hài
huān shì
huān chì
huān qià
huān xiào
huān yǐn
huān sòng
huān jūn
huān róng
huān gù
huān biàn
huān yàn
huān dài
huān chǔ
huān yíng
huān bó
huān hāi
huān ài
huān qì
huān yuè
huān xìng
huān yǔ
huān téng
huān shēng
huān yàn
huān wèi
huān shi
huān yè
huān shì
huān jìng
huān yù
huān róu
huān mù
huān yù
huān yǒu
huān shǎng
huān yì
huān jiā
huān méng
huān xiá
huān hé
huān xǐ
huān xiào
huān kuài
huān sǒng
huān biàn
huān nì
huān dù
huān lín
huān róng
huān gē
huān tài
huān jiāo
huān mù
huān yǒng
huān yàn
huān qīn
huān xīn
huān dòng
huān nào
huān hǎo
huān tuán
huān jǔ
huān mén
huān yán
huān shì
huān qù
huān yā
huān xiū
huān yuè
huān rán
huān kāng
huān jué
huān jiào
huān chén
huān qī
huān qíng
huān tóu
huān qiè
huān xīn
huān juàn
huān tàn
huān yán
huān gòu
huān qìng
huān yóu
huān xǔ
huān hǒng
huān xuè
huān gē
huān huì
huān guó
huān xiào
huān yì
huān xīng
huān yú
huān chǎng
huān xié
huān chàng
huān yàn
huān hé
huān rè
huān jù
huān ēn
huān yú
huān lè
huān chàng
huān gǎn
huān shuō
huān hū
huān cóng
huān rú
huān yú
sān shì
jiá shì
píng shì
èr shì
shǎng shì
qiǎn shì
shǒu shì
xián shì
xié shì
kē shì
liáng shì
gǎi shì
gēng shì
qīng shì
shuǎng shì
tài shì
ān shì
jì shì
kuài shì
xián shì
zòng shì
suǒ shì
pèi shì
shū shì
tián shì
zài shì
kāng shì
wēn shì
huān shì
chàng shì
shàn shì
qiè shì
de shì
běn shì
xiá shì
jūn shì
miào shì
tā shì
qǔ shì
yī shì
qiē shì
chóng shì
kuān shì
èr shì
tián shì
hé shì
cóng shì
hān shì
duó shì
kuàng shì
mǎ shì
xié shì
hé shì
huò shì
xì shì
dūn shì
bù shì
chóu shì
yí shì
yàn shì
yí shì
jiǔ shì
xiá shì
shí shì
jìng shì
qià shì
hòu shì
lì shì
tiáo shì
chōng shì
jūn shì
xī shì
xián shì
⒈ 欢乐惬意。
引《宋书·范晔传》:“上尝宴饮欢适,谓曄曰:‘我欲歌,卿可弹。’”
唐白居易《咏怀》:“先务身安閒,次要心欢适。”
宋苏轼《臂痛谒告作三绝句示四君子》之一:“公退清閒如致仕,酒餘欢适似还乡。”
欢huān(1)(形)快乐;高兴:~度|~呼|~庆。(2)(形)〈方〉起劲;活跃:撒~|雨下得~。
适读音:shì,kuò[ shì ]往、至。 【组词】:仲尼适楚。(《庄子.达生》)
舒服、自得。 【组词】:舒适、安适、闲适
相合、相当。 【组词】:适时、适志、适宜
正好、恰好。 【组词】:爱之适足以害之。