kè chuán
kè fāng
kè jūn
kè jiàng
kè bāng
kè tíng
kè dào
kè yuán
kè jīng
kè diàn
kè jī
kè duì
kè róng
kè huǒ
kè yàn
kè wèi
kè náng
kè rén
kè lù
kè qi
kè bīng
kè xié
kè jū
kè guān
kè tíng
kè bāng
kè táng
kè xiāng
kè xīn
kè biǎn
kè chén
kè chá
kè xíng
kè duì
kè chéng
kè páo
kè zhàng
kè liú
kè hèn
kè zhǔ
kè jí
kè shēn
kè fèng
kè zhōu
kè shè
kè cháng
kè ér
kè sù
kè lǚ
kè jì
kè yì
kè fǎng
kè lǐ
kè fú
kè gēng
kè dǐ
kè chuāng
kè zhōng
kè zōng
kè jiē
kè cāng
kè tǔ
kè chǔ
kè sù
kè zhǒng
kè niǎo
kè chóu
kè nán
kè piào
kè bìn
kè huái
kè jí
kè suì
kè cáo
kè qīng
kè tǐ
kè cì
kè hún
kè yòng
kè chǎng
kè chàng
kè sǐ
kè qǐn
kè hù
kè sōu
kè sī
kè jiā
kè yōng
kè dì
kè tīng
kè guǎn
kè nǚ
kè cháng
kè tào
kè jiǎ
kè shāng
kè sēng
kè fàn
kè yàn
kè guān
kè niàn
kè fàn
kè yù
kè xí
kè bìn
kè kuàng
kè cháo
kè biān
kè lú
kè lún
kè zuò
kè chē
kè yī
kè qíng
kè jù
kè mèng
kè zuò
kè zhàn
kè chuán
kè fáng
kè shuì
kè dān
kè cì
kè lèi
kè zhàn
kè fù
kè yóu
kè guān
kè yóu
kè fāng
kè zhěn
kè xīng
kè shì
kè shí
kè dōng
kè chuáng
kè mín
kè mǎn
kè yùn
kè lǐ
kè zǐ
kè xiāo
kè dīng
kè shěng
kè shuǐ
kè chuàn
kè huò
kè shòu
kè qīn
⒈ 后因以谓别人的嘲笑。謿,同“嘲”。
引《汉书·扬雄传下》:“时雄方草《太玄》,有以自守,泊如也。或謿雄以玄尚白,而雄解之,号曰《解謿》。其辞曰:客謿扬子曰:……意者玄得毋尚白乎,何为官之拓落也。”
元张翥《蜕庵岁晏百忧熏心排遣以诗》之三:“无地营家食,何心解客嘲。”
客kè(1)(名)客人:宾~|请~|会~|家里来~了。(2)(名)旅客:~车|~店。(3)(形)寄居或迁居外地的(人):~居|~籍|作~他乡。(4)(名)客商:珠宝~。(5)(名)顾客:乘~|~满。(6)(名)对某些奔走各地从事某种活动的人的称呼:说~|政~|侠~。(7)(形)在人类意识外独立存在的:~观|~体。(8)〈方〉量词;用于论份儿出售的食品饮料:一~饭|三~冰激凌。
嘲读音:cháo,zhāo[ cháo ]1. 讥笑,拿人取笑:嘲笑。嘲弄。嘲骂。嘲诮。嘲谑。冷嘲热讽。