kè mǎn
kè cháo
kè yàn
kè zhàng
kè lǚ
kè páo
kè cāng
kè qi
kè biān
kè cì
kè liú
kè zhǒng
kè yù
kè fāng
kè fèng
kè cháng
kè yùn
kè xiāo
kè qīn
kè guān
kè fú
kè duì
kè chén
kè duì
kè cháng
kè lǐ
kè dīng
kè xíng
kè jiǎ
kè niàn
kè fàn
kè dǐ
kè sōu
kè huǒ
kè dì
kè chuán
kè huái
kè shuì
kè bāng
kè tǔ
kè mín
kè shēn
kè jī
kè bāng
kè yī
kè náng
kè jí
kè tīng
kè xiāng
kè shuǐ
kè yóu
kè shāng
kè dōng
kè chuáng
kè kuàng
kè guān
kè qíng
kè guǎn
kè bìn
kè guān
kè lù
kè tǐ
kè shè
kè yóu
kè jiē
kè yòng
kè chuàn
kè rén
kè shěng
kè dào
kè gēng
kè chá
kè fāng
kè jù
kè zǐ
kè jiā
kè nǚ
kè zhàn
kè zhàn
kè zuò
kè zhōu
kè tíng
kè qīng
kè fǎng
kè chóu
kè jiàng
kè lún
kè sù
kè táng
kè sǐ
kè chéng
kè tíng
kè tào
kè fù
kè piào
kè zhěn
kè sī
kè xīn
kè yì
kè nán
kè xīng
kè huò
kè shí
kè chàng
kè sù
kè bìn
kè cáo
kè hù
kè chǔ
kè bīng
kè yàn
kè niǎo
kè jì
kè fàn
kè chǎng
kè biǎn
kè jū
kè zōng
kè jūn
kè mèng
kè róng
kè xié
kè shì
kè lǐ
kè suì
kè yuán
kè xí
kè zhōng
kè jí
kè wèi
kè jīng
kè lú
kè hèn
kè hún
kè shòu
kè dān
kè diàn
kè ér
kè sēng
kè zhǔ
kè cì
kè qǐn
kè zuò
kè chuāng
kè chē
kè chuán
kè fáng
kè yōng
kè lèi
xīn tíng
shū tíng
liè tíng
mù tíng
zǐ tíng
shuǐ tíng
luó tíng
mèng tíng
shān tíng
fēng tíng
chì tíng
hún tíng
bào tíng
yún tíng
gǎng tíng
lǘ tíng
gū tíng
gōng tíng
yàn tíng
yě tíng
yuán tíng
duǎn tíng
róng tíng
jǐng tíng
tái tíng
xī tíng
yóu tíng
jīn tíng
màn tíng
liáng tíng
shí tíng
liáng tíng
lí tíng
jiǎo tíng
sòng tíng
kǎo tíng
rú tíng
chí tíng
xiè tíng
huà tíng
shì tíng
biān tíng
jì tíng
lán tíng
lǚ tíng
qiū tíng
zhú tíng
bēi tíng
xiāng tíng
méi tíng
bà tíng
hóng tíng
yù tíng
hú tíng
jǐn tíng
hú tíng
yún tíng
sān tíng
wú tíng
lú tíng
fén tíng
jiē tíng
lú tíng
tiáo tíng
zhì tíng
zhāng tíng
luó tíng
kè tíng
qí tíng
xiāng tíng
gǎng tíng
chēng tíng
zhǎng tíng
jiǎng tíng
guān tíng
chá tíng
kē tíng
⒈ 供游客休息游玩的亭子。
引北魏郦道元《水经注·济水》:“此水便成浄池也。池上有客亭,左右楸桐负日,俯仰目对鱼鸟,水木明瑟,可谓濠梁之性,物我无违矣。”
⒉ 犹驿亭。古代迎送官员或宾客的处所。
引南朝梁刘潜《北使还与永丰侯书》:“足践寒地,身犯朔风,暮宿客亭,晨炊謁舍。”
唐朱庆馀《送窦秀才》诗:“江南才子日纷纷,少有篇章得似君。清话未同山寺宿,离歌已向客亭闻。”
《资治通鉴·后汉高祖乾祐元年》:“癸酉至长安,永兴节度副使安友规 、巡检乔守温出迎王益,置酒於客亭。”
胡三省注:“诸州镇皆有客亭,以为迎送、宴饯之所。”
客kè(1)(名)客人:宾~|请~|会~|家里来~了。(2)(名)旅客:~车|~店。(3)(形)寄居或迁居外地的(人):~居|~籍|作~他乡。(4)(名)客商:珠宝~。(5)(名)顾客:乘~|~满。(6)(名)对某些奔走各地从事某种活动的人的称呼:说~|政~|侠~。(7)(形)在人类意识外独立存在的:~观|~体。(8)〈方〉量词;用于论份儿出售的食品饮料:一~饭|三~冰激凌。
亭读音:tíng亭tíng(1)(名)本义:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙:盖在路旁或花园里供人休息用的建筑物;大多有顶无墙(2)形状像亭子的小房子:书~|岗~。(3)适中;均匀:~午。