tí shàn
tí jìn
tí bá
tí bǎng
tí miǎn
tí pǐn
tí biǎo
tí jiàn
tí yì
tí tóu
tí jié
tí fēng
tí kuǎn
tí hào
tí huà
tí gāo
tí jì
tí yú
tí jīn
tí shuō
tí shū
tí kuò
tí é
tí qiáo
tí tǎ
tí zòu
tí bǎng
tí jiàn
tí jīng
tí mù
tí fú
tí gāng
tí pò
tí zàn
tí còu
tí fèng
tí hé
tí gāo
tí bǔ
tí jué
tí miàn
tí kè
tí pài
tí qiān
tí jiān
tí pái
tí zhù
tí jù
tí jiān
tí niàn
tí zhǔn
tí cái
tí bǐ
tí bì
tí zhù
tí xù
tí hóng
tí cí
tí dì
tí huā
tí quē
tí yá
tí shuō
tí biǎn
tí bǐ
tí míng
tí zhì
tí cān
qǔ pò
suì pò
lún pò
chě pò
mǎn pò
dié pò
shí pò
diē pò
jiè pò
jīng pò
shuō pò
fēn pò
gōng pò
kān pò
mò pò
jiě pò
chōng pò
liè pò
fán pò
dào pò
zhuī pò
zhuàng pò
jiào pò
yuè pò
pōu pò
cān pò
là pò
kuì pò
zhuó pò
dú pò
lěng pò
mèng pò
bái pò
gào pò
nòng pò
dǎn pò
cāi pò
chuān pò
tí pò
cán pò
qióng pò
hē pò
xiàn pò
zhà pò
jiǎo pò
cuī pò
chéng pò
dié pò
qiáo pò
chuǎng pò
yán pò
jué pò
lǎn pò
jìng pò
jī pò
zhǐ pò
chuō pò
tí pò
cèng pò
zhī pò
chú pò
wáng pò
diǎn pò
zhuō pò
jù pò
diāo pò
shāng pò
kuī pò
dǎ pò
pū pò
pín pò
dān pò
tū pò
xiāo pò
xiòng pò
tǎo pò
zhàn pò
xí pò
rù pò
tān pò
niān pò
kè pò
jiē pò
cù pò
chū pò
cì pò
zhāi pò
zhēn pò
bào pò
kàn pò
⒈ 犹点明,道破。参见“提破”。
引宋罗烨《醉翁谈录·小说引子》:“世有九流者,略为题破。”
《西游记》第九八回:“行者火眼金睛,早已认得是接引佛祖,又称为南无宝幢光王佛。行者却不题破,只管叫:‘这里来!撑拢来!’”
⒉ 犹题遍,题尽。谓对某一事物,已反覆题写、品评,无可再写。
引宋程垓《凤栖梧·南窗偶题》词:“只有诗狂消不尽,夜来题破窗花影。”
明卢襄《蝶恋花·徐州晚泊用师邵韵》词:“城上危楼惊欲堕,北檝南檣日日城边过,犹记昔年楼上坐,楼前景物多题破。”
⒊ 谓以笔墨题写、品评。破,助词。
引元马致远《荐福碑》第二折:“我则题破这庙宇,便是我平生之愿。取出我这笔墨来,有这簷间滴水,磨的这墨浓,蘸的这笔饱,就这捣椒壁上,写下四句诗。”
以笔墨题写或品评。
题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。
破读音:pò破pò(1)(形)完整的东西受到损伤而变得不完整:~烂|手~了|书~了。(2)(动)使损坏:~釜沉舟。(3)(动)使分裂;劈开:势如~竹|~开西瓜。(4)(动)整的换成零的:~零钱。(5)(动)突破;破除(规定、习惯、思想等):~格|~例|不~不立。(6)(动)打败(敌人);打下(据点):大~敌军|城~了。(7)(动)花费:~钞|~费。(8)(动)〈口〉不顾惜:~工夫。(9)(动)使真相露出;揭穿:一语道~。(形)讥讽质量等不好:一语道~。(形)讥讽质量等不好