shāng lín
shāng bīng
shāng fàn
shāng dǐ
shāng dān
shāng jǐn
shāng kē
shāng hén
shāng luàn
shāng sú
shāng wèi
shāng hài
shang chì
shāng fēng
shāng qíng
shāng cuì
shāng wéi
shāng yuán
shāng dào
shāng cǎn
shāng cán
shāng qiū
shāng mìng
shāng shēn
shāng pò
shāng mǐn
shāng sǔn
shāng lí
shāng jiā
shāng kǔ
shāng āi
shāng shé
shāng shì
shāng yào
shāng fá
shāng yí
shāng fù
shāng wèi
shāng kēi
shāng mù
shāng cuò
shāng chuàng
shāng huài
shāng shí
shāng guāi
shāng gǎn
shāng juě
shāng yí
shāng chūn
shāng huà
shāng xiàn
shāng huǐ
shāng tòng
shāng xù
shāng huái
shāng kū
shāng ròu
shāng ōu
shāng chuàng
shāng lián
shāng hao
shāng chù
shāng xìng
shāng bāo
shāng dòng
shāng bān
shāng bā
shāng rén
shāng hún
shāng qì
shāng liǎn
shāng shén
shāng shì
shāng bēi
shāng shǔ
shāng shì
shāng rè
shāng hán
shāng zhǐ
shāng qín
shāng jiǔ
shāng duò
shāng jǔ
shāng chǔ
shāng bài
shāng jiē
shāng huǐ
shāng fèn
shāng fú
shāng chōng
shāng xiè
shāng lián
shāng shí
shāng cí
shāng bié
shāng chǎn
shāng wáng
shāng cè
shāng kǒu
shāng niǎo
shāng mù
shāng jīn
shāng tòng
shāng yōu
shāng qì
shāng hào
shāng fèi
shāng mào
shāng hé
shāng yǔn
shāng xīn
shāng hé
shāng cuī
shāng gōng
jù pò
là pò
pōu pò
dié pò
chuǎng pò
zhuàng pò
zhēn pò
zhàn pò
jiào pò
liè pò
diē pò
chuān pò
zhà pò
bái pò
mò pò
mèng pò
zhī pò
pín pò
dú pò
zhuī pò
chú pò
qiáo pò
fán pò
xí pò
xiòng pò
chuō pò
jīng pò
hē pò
cèng pò
tí pò
bào pò
niān pò
dān pò
kuī pò
dǎn pò
jué pò
rù pò
lún pò
shuō pò
dǎ pò
zhǐ pò
tū pò
kān pò
cù pò
cì pò
tǎo pò
dào pò
shāng pò
pū pò
tí pò
cān pò
suì pò
zhāi pò
kè pò
dié pò
gào pò
yuè pò
zhuó pò
lǎn pò
chōng pò
jiě pò
tān pò
kuì pò
chě pò
shí pò
nòng pò
kàn pò
qióng pò
qǔ pò
jiē pò
xiàn pò
chū pò
yán pò
lěng pò
fēn pò
jiǎo pò
cán pò
jiè pò
cāi pò
jìng pò
mǎn pò
zhuō pò
diāo pò
diǎn pò
xiāo pò
gōng pò
wáng pò
chéng pò
cuī pò
jī pò
⒈ 伤害,损伤。
引《列子·黄帝》:“子华使其侠客以智鄙相攻,彊弱相凌。虽伤破於前,不用介意。”
《百喻经·以棃打破头喻》:“昔有愚人,头上无毛。时有一人,以棃打头,乃至二三,悉皆伤破。”
⒉ 残破。
引南朝宋谢灵运《劝伐河北表》:“昔陇西伤破, 鼂错兴言; 匈奴慢侮, 贾谊愤叹。”
伤shāng(1)(动)人体或其他物体受到的损害:内~|虫~。(2)(动)伤害:出口~人|~感情。(3)(动)悲伤:忧~|哀~。(4)(动)因过度而感到厌烦(多指饮食):吃糖吃~了。(5)(动)妨碍:无~大体。
破读音:pò破pò(1)(形)完整的东西受到损伤而变得不完整:~烂|手~了|书~了。(2)(动)使损坏:~釜沉舟。(3)(动)使分裂;劈开:势如~竹|~开西瓜。(4)(动)整的换成零的:~零钱。(5)(动)突破;破除(规定、习惯、思想等):~格|~例|不~不立。(6)(动)打败(敌人);打下(据点):大~敌军|城~了。(7)(动)花费:~钞|~费。(8)(动)〈口〉不顾惜:~工夫。(9)(动)使真相露出;揭穿:一语道~。(形)讥讽质量等不好:一语道~。(形)讥讽质量等不好