tí huā
tí míng
tí jiān
tí gāng
tí xù
tí hóng
tí kuò
tí quē
tí jù
tí é
tí biǎn
tí tóu
tí jīn
tí pò
tí dì
tí yá
tí niàn
tí qiān
tí shuō
tí zhǔn
tí jìn
tí fēng
tí zòu
tí bì
tí zhù
tí qiáo
tí fèng
tí bǎng
tí fú
tí kuǎn
tí pái
tí bǔ
tí bá
tí shuō
tí hào
tí kè
tí pài
tí shū
tí hé
tí miàn
tí tǎ
tí jiàn
tí jīng
tí bǎng
tí zhù
tí bǐ
tí gāo
tí jì
tí huà
tí còu
tí mù
tí yú
tí jiàn
tí pǐn
tí jué
tí biǎo
tí zhì
tí jiān
tí miǎn
tí cān
tí cí
tí zàn
tí gāo
tí bǐ
tí jié
tí yì
tí cái
tí shàn
jùn jù
liú jù
xī jù
piān jù
wěi jù
jǐng jù
yuān jù
zhāng jù
chǐ jù
liàn jù
duǎn jù
qīng jù
guǎn jù
dàn jù
zǐ jù
miào jù
lì jù
zhuǎn jù
shēn jù
diǎn jù
màn jù
xióng jù
yì jù
cí jù
cháng jù
jié jù
de jù
wú jù
xié jù
chéng jù
wén jù
chèn jù
jí jù
zhāi jù
bǐ jù
fèi jù
sāo jù
fēn jù
zhòng jù
huó jù
cuàn jù
jiā jù
yǔ jù
lì jù
yāo jù
quán jù
háo jù
xū jù
qiāo jù
shēn jù
chán jù
jǐn jù
shǎng jù
jū jù
gé jù
pò jù
shé jù
lè jù
dié jù
dān jù
lián jù
sōu jù
jié jù
kè jù
jié jù
xiǎo jù
dōu jù
lú jù
huán jù
dǔ jù
yǐn jù
guò jù
zhuì jù
zào jù
duì jù
míng jù
dǎo jù
de jù
xǐ jù
bì jù
xún jù
yùn jù
jiǎn jù
zhuó jù
lì jù
liàn jù
bài jù
cóng jù
yú jù
lěi jù
pín jù
xuě jù
chuí jù
shǔ jù
dié jù
jù jù
zhuō jù
jué jù
jié jù
jì jù
bǐ jù
rǒng jù
shěng jù
pái jù
yǎ jù
ǒu jù
yǔ jù
jí jù
chū jù
niù jù
lòu jù
jué jù
dé jù
zú jù
suǒ jù
yán jù
zhǔ jù
sì jù
tí jù
lián jù
cí jù
qǐ jù
sǐ jù
yīn jù
piàn jù
fā jù
mì jù
jiǒng jù
duàn jù
zhī jù
zhú jù
sǎn jù
fēi jù
xiǎn jù
lěng jù
pián jù
zì jù
biāo jù
pái jù
bìng jù
jiā jù
⒈ 谓就一事一物或一文一图写上一句(或几句)话以表示自己想法。
引前蜀韦庄《和郑拾遗秋日感事一百韵》:“访僧红叶寺,题句白云房。”
⒉ 指题写的字句。
引宋委心子《新编分门古今类事·谶兆门下·遐周阿环》引《青琐》:“李遐周有道术, 天宝中作题句以兆禄山之乱,曰:‘ 燕市人皆去, 函关马不归;若逢山下鬼,环上记罗衣。’”
鲁迅《且介亭杂文二集·<死魂灵百图>小引》:“移译序文和每图的题句的,也是孟十还君的劳作;题句大概依照译本,但有数处不同,现在也不改从一律;最末一图的题句,不见于第一部中。”
鲁迅《书信集·致孟十还》:“倘有,乞借给我一用,照出后即奉还,如能将图下的题句译示,尤感。”
题tí(1)本义:(名)头额。(2)(名)题目:标~|本~。(3)(动)写上;签:~名|~诗。(4)(Tí)姓。
句读音:jù,gōu[ jù ]1. 由词组成的能表示出一个完整意思的话:句子。句法。
2. 〔句读(dòu)〕古代称文词停顿的地方为“句”或“读”。
3. 量词,用于语言:三句话不离本行(háng)。