lài dā
lài qīn
lài méng
lài tuō
lài yē
lài zhàng
lài yī
lài zi
lài lài
lài jīng
lài zhàng
lài hūn
lài shì
lài cǎo
lài dì
lài hūn
lài xué
lài lì
lài huó
lài zhài
lài shì
lài héng
lài tǐ
lài dǎi
lài de
lài pí
lài hǎo
lài chán
huī chán
zhī chán
jiǎo chán
guǒ chán
gài chán
pān chán
fēng chán
má chán
jiǎo chán
táng chán
qiān chán
hùn chán
yān chán
sī chán
dā chán
mián chán
mó chán
bān chán
dān chán
jū chán
niǔ chán
pán chan
guǐ chán
jiǎo chán
lài chán
jǐn chán
jì chán
shuāng chán
lián chán
bāo chán
yín chán
yīng chán
zāi chán
lǎo chán
bì chán
mí chán
sī chán
hú chán
bǎn chán
téng chán
jī chán
liàn chán
zú chán
táng chán
jiā chán
yíng chán
mán chán
yāo chán
xiāng chán
jiǎo chán
wāi chán
gōu chán
bān chán
nán chán
jiū chán
jiū chán
jiāo chán
fù chán
xián chán
⒈ 谓死死纠缠。
引端木蕻良《科尔沁旗草原》十八:“小凤不由地脸上一红,起了一片微晕,又撒娇地搂住三奶的脖颈不住的赖缠着。”
赖lài(1)(动)依赖;依靠:仰~。(2)(动)指无赖:耍~|~皮。(3)(动)留在某处不肯走开:孩子看到玩具;~着不肯走。(4)(动)不承认自己的错误或责任;抵赖:事实俱在;~是~不掉的。(5)(动)硬说别人有错误;诬赖:自己做错了;不能~别人。(6)(动)责怪:不能~哪一个人。(7)(动)(Lài)姓。赖lài(形)〈口〉不好;坏:今年庄稼长得真不~。
缠读音:chán1.缠绕:~线。用铁丝~了几道。
2.纠缠:琐事~身。胡搅蛮~。
3.应付:这人真难~,好说歹说都不行。