gěng hé
gěng sǐ
gěng ào
gěng lèi
gěng wán
gěng huì
gěng sī
gěng xiǎn
gěng gěng
gěng ài
gěng jǔ
gěng kòu
gěng hàn
gěng zǔ
gěng lín
gěng jù
gěng mù
gěng sè
gěng wán
gěng liàng
gěng fàn
gěng xiǎn
gěng biān
gěng jué
gěng mìng
gěng mǎng
gěng duó
gěng yōng
gěng jí
gěng yè
gěng zǐ
gěng zhì
gěng cǎo
gěng sè
gěng qiē
gěng qiáng
gěng gài
gěng pì
gěng yě
gěng sè
gěng yì
gěng fēn
gěng duàn
gěng nì
gěng bì
gěng zhí
gěng huà
gěng diào
gěng jiè
hào mǎng
shā mǎng
cài mǎng
zhēn mǎng
zhuāng mǎng
cū mǎng
yù mǎng
shēn mǎng
miǎo mǎng
shuāi mǎng
wěn mǎng
xū mǎng
cóng mǎng
lǔ mǎng
kuàng mǎng
sù mǎng
cháng mǎng
hú mǎng
gěng mǎng
guàn mǎng
làng mǎng
shí mǎng
miǎo mǎng
yān mǎng
dǎng mǎng
shǔ mǎng
fú mǎng
tǎng mǎng
yǎng mǎng
ā mǎng
cǎo mǎng
zào mǎng
hāo mǎng
tǎng mǎng
xióng mǎng
cāng mǎng
wén mǎng
qiú mǎng
lǔ mǎng
yāng mǎng
zhēn mǎng
shì mǎng
jīng mǎng
píng mǎng
lín mǎng
gāo mǎng
cū mǎng
huì mǎng
yě mǎng
xīn mǎng
dòu mǎng
⒈ 荆棘草莽。
引宋王安石《次韵舍弟赏心亭即事》之一:“槛折簷倾野水傍, 臺城佳气已消亡。难披梗莽寻千古,独倚青冥望八荒。”
梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。
莽读音:mǎng莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。