cóng cán
cóng cuì
cóng shēng
cóng páng
cóng suǒ
cóng shǒu
cóng wěi
cóng cuì
cóng kān
cóng mì
cóng còu
cóng jīng
cóng cù
cóng jù
cóng tà
cóng mào
cóng zī
cóng xiāo
cóng tái
cóng bǎo
cóng cí
cóng jiān
cóng mù
cóng lín
cóng cuǒ
cóng fán
cóng yuàn
cóng zǎn
cóng xiǎo
cóng xiǎo
cóng cóng
cóng ruì
cóng zàng
cóng rǒng
cóng yàn
cóng bó
cóng fán
cóng huì
cóng máo
cóng guàn
cóng jí
cóng róu
cóng huì
cóng zhǒng
cóng zú
cóng zhàn
cóng zhì
cóng wù
cóng shū
cóng huǒ
cóng jí
cóng yù
cóng fāng
cóng lán
cóng wěi
cóng bào
cóng chén
cóng zhòng
cóng shè
cóng tú
cóng zhí
cóng jù
cóng jì
cóng bēi
cóng cuò
cóng yōng
cóng yì
cóng qiǎo
cóng rán
cóng yù
cóng tiē
cóng shī
cóng huáng
cóng kǎo
cóng báo
cóng wú
cóng miù
cóng zá
cóng kè
cóng pián
cóng xì
cóng shè
cóng jù
cóng mǎng
cóng è
cóng tán
cóng shān
cóng wèi
cóng jiàn
cóng dǎo
cóng yǐ
cóng yún
yù mǎng
hāo mǎng
guàn mǎng
miǎo mǎng
shā mǎng
wén mǎng
kuàng mǎng
cóng mǎng
cāng mǎng
xū mǎng
gāo mǎng
lǔ mǎng
yāng mǎng
sù mǎng
yǎng mǎng
xióng mǎng
cū mǎng
tǎng mǎng
miǎo mǎng
dòu mǎng
gěng mǎng
huì mǎng
zhēn mǎng
cháng mǎng
shì mǎng
qiú mǎng
lǔ mǎng
hào mǎng
ā mǎng
yān mǎng
xīn mǎng
hú mǎng
yě mǎng
zhuāng mǎng
cǎo mǎng
tǎng mǎng
píng mǎng
cū mǎng
shēn mǎng
shǔ mǎng
zào mǎng
làng mǎng
wěn mǎng
zhēn mǎng
dǎng mǎng
lín mǎng
cài mǎng
jīng mǎng
shuāi mǎng
shí mǎng
fú mǎng
丛莽cóngmǎng
(1) 长在一起的茂密的草木
例丛莽苍苍英thickly growing grass⒈ 丛生杂乱的草木。
引唐柳宗元《永州法华寺新作西亭记》:“丛莽下頽,万类皆出。”
清蒲松龄《聊斋志异·向杲》:“﹝向杲﹞下山伏旧处,见己尸卧丛莽中,始悟前身已死。”
袁鹰《红星永不陨落》:“几十年前,在多灾多难的中国,正是这闪闪的红星,使我们在暗夜中看到晨曦……在丛莽荆棘中闻到花香。”
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
莽读音:mǎng莽mǎng(1)(名)密生的草:丛~|草~。(2)(形)〈书〉大。(3)(Mǎng)姓。莽mǎng(形)鲁莽:~撞。