yáng shēng
yáng jīng
yáng bò
yáng biǎo
yáng bái
yáng shā
yáng xǔ
yáng hé
yáng gǔ
yáng biān
yáng mǎ
yáng què
yáng bì
yáng yīn
yáng yì
yáng xiāo
yáng lèi
yáng huā
yáng shàn
yáng què
yáng qín
yáng jiào
yáng fān
yáng wēi
yáng bān
yáng é
yáng fàn
yáng chéng
yáng méi
yáng shēng
yáng kōng
yáng yáng
yáng lì
yáng jí
yáng chēng
yáng fēng
yáng cháng
yáng mí
yáng míng
yáng dōu
yáng zhì
yáng yì
yáng xióng
yáng guāng
yáng ruí
yáng bō
yáng rǎng
yáng lì
yáng fú
yáng wén
yáng yuè
yáng mèi
yáng huī
yáng zhāo
yáng lù
yáng é
yáng lì
yáng jīng
yáng shuǐ
yáng qīng
yáng xīn
yáng yì
yáng yú
yáng huī
yáng líng
yáng qǐ
yáng měi
yáng bō
yáng huō
yáng huī
yáng biāo
yáng shì
yáng zhì
yáng huī
yáng fú
yáng huī
yáng chén
yáng fú
yáng jǐ
yáng qì
yáng shī
yáng cháng
yáng liè
yáng bīng
yáng fèi
yáng yuè
yáng jīn
yáng luò
yáng jí
yáng gǔ
yáng qì
yáng héng
yáng jūn
yáng huǒ
yáng bài
yáng yán
jù jǐ
xùn jǐ
gōng jǐ
fèng jǐ
zhèng jǐ
zú jǐ
chí jǐ
xiū jǐ
rù jǐ
mì jǐ
fǔ jǐ
zhuān jǐ
kè jǐ
lǎo jǐ
yíng jǐ
gòng jǐ
jié jǐ
zì jǐ
yuē jǐ
yí jǐ
qīng jǐ
xū jǐ
tī ji
wū jǐ
jié jǐ
xiào jǐ
lǜ jǐ
fǎn jǐ
qiān jǐ
chuò jǐ
yì jǐ
qì jǐ
dá jǐ
zhuān jǐ
fēng jǐ
shì jǐ
xuān jǐ
zuì jǐ
zhī jǐ
kào jǐ
gōu jǐ
chuāi jǐ
gù jǐ
zhí jǐ
liǎng jǐ
zhōng jǐ
kè jǐ
qiē jǐ
xiǎo jǐ
féi jǐ
shěng jǐ
xiào jǐ
kè jǐ
kè jǐ
shù jǐ
xíng jǐ
fáng jǐ
qīng jǐ
shě jǐ
de jǐ
jīn jǐ
xuān jǐ
shēn jǐ
jū jǐ
tī ji
hòu jǐ
wàng jǐ
yǎng jǐ
jí jǐ
lì jǐ
bǐ jǐ
fǎn jǐ
shěn jǐ
wù jǐ
tì jǐ
gōng jǐ
liàng jǐ
shǒu jǐ
lǜ jǐ
qū jǐ
wú jǐ
gǒng jǐ
yáng jǐ
sī jǐ
yī jǐ
⒈ 显耀自己。
引汉班固《<离骚>序》:“今若屈原,露才扬己,竞乎危国羣小之间,以离谗贼。”
《新唐书·杜如晦传论》:“彼扬己取名,瞭然使户晓者,盖房杜之细邪!”
明王守仁《传习录》卷下:“凡朋友问难,纵有浅近粗疎,或露才扬己,皆是病发,当因其病而药之可也。”
扬(1)(动)高举;往上升:飘~|~帆。(2)(动)往上撒:~场。(3)(形)传播出去:赞~|~言。(4)(形)指容貌好看:其貌不~。扬yáng(1)(名)指江苏扬州。(2)(名)姓。
己读音:jǐ己jǐ(1)(代)自己:舍~为人|坚持~见。(2)(名)天干的第六位。参见〔干支〕。