chī gòu
chī dá
chī xiàng
chī jià
chī jīng
chī zhǔn
chī qiǎo
chī kǒu
chī fàn
chī rén
chī xuè
chī sù
chī tòu
chī shi
chī fàn
chī wén
chī dāo
chī kōng
chī zuǐ
chī píng
chī zhuō
chī nè
chī běn
chī méi
chī jú
chī xǐ
chī dìng
chī zuì
chī liàng
chī jì
chī kè
chī kāi
chī jǐn
chī huà
chī xiào
chī jiào
chī tǔ
chī chái
chī kuī
chī jù
chī xiāng
chī jīng
chī pèng
chī ǒu
chī nǎo
chī xū
chī mèn
chī dòng
chī jìn
chī liáng
chī guā
chī tōng
chī juě
chī cù
chī yòng
chī jiāo
chī qīng
chī lèi
chī féi
chī chī
chī jiān
chī quán
chī huò
chī xīn
chī shuǐ
chī lì
chī kān
chī lì
chī zài
chī zhāi
chī qǐng
chī wèi
chī shòu
chī zhòng
chī diē
chī hē
chī kǔ
chī biě
chī qiáo
chī guāng
chī qū
chī shǎng
chī pì
chī quān
chī niè
chī chá
chī zū
zuì gòu
cī gòu
rěn gòu
suì gòu
hē gòu
hán gòu
zī gòu
cháo gòu
líng gòu
gàn gòu
wēi gòu
ōu gòu
lì gòu
chī gòu
chī gòu
rǔ gòu
qiáo gòu
hē gòu
yóu gòu
xié gòu
chán gòu
xuān gòu
chēn gòu
xǐ gòu
zé gòu
yí gòu
lí gòu
jiāo gòu
dǐ gòu
rǎng gòu
jī gòu
cháo gòu
⒈ 古代传说中的大力士。一说善言力诤者。
引《庄子·天地》:“黄帝游乎赤水之北,登乎崑崙之丘而南望,还归,遗其玄珠……使喫詬索之而不得也。”
陆德明释文:“喫,口懈反。詬,口豆反。 司马云:‘喫詬,多力也。’”
唐贾餗《百步穿杨叶赋》:“克中之时, 喫詬不能以施力。”
吃chī(1)(动)把食物等放到嘴里经过咀嚼咽下去(包括吃、喝):~饭|~奶|~药。(2)(动)在某一出售食物的地方吃:~食堂。(3)(动)依靠某种事物来生活:靠山~山;靠水~水。(4)(动)消灭(多用于军事、棋戏):拿车~炮。(5)(动)耗费:~力|~劲。(6)(动)吸收(液体):道林纸不~墨。(7)(动)受:~惊|~一拳。(8)(动)(介)被(多见于早期白话):~他笑话。
诟读音:gòu诟gòu(1)(名)耻辱。(2)(动)辱骂。