líng chú
líng téng
líng chén
líng tū
líng bèng
líng jià
líng jié
líng gòu
líng kuī
líng shuāng
líng duó
líng dǎo
líng huì
líng bìng
líng chuō
líng guǐ
líng liè
líng yǎn
líng cháo
líng yān
líng líng
líng jiàn
líng zá
líng yún
líng xuě
líng shé
líng zhù
líng shuò
líng jiàn
líng rǔ
líng xiāo
líng dàn
líng jià
líng lì
líng wǔ
líng yǔ
líng děng
líng yí
líng chuáng
líng kuà
líng yīn
líng shàng
líng dōng
líng màn
líng yuè
líng jié
líng suì
líng gù
líng xié
líng zhì
líng ào
líng luàn
líng duó
líng jīng
líng jiàn
líng huài
líng yǎn
líng lì
líng xiǎo
líng jiè
líng cuò
líng cǎn
líng chí
líng lì
líng jù
líng liè
líng xiāo
líng jiāng
líng tì
líng cù
líng zào
líng sī
líng jīng
líng lì
líng ào
líng chuáng
líng kuài
líng tà
líng bō
líng shuò
líng miè
líng shì
líng lì
líng céng
líng rén
líng chái
líng shàng
líng xùn
líng lì
líng báo
líng mó
líng yuè
líng xiāo
líng bìn
líng miè
líng luò
líng ōu
líng sī
líng jìng
líng bào
líng jí
líng nüè
líng bī
líng zāi
líng fēi
líng tiǎn
líng sàn
líng hū
líng chuō
líng mài
líng chí
líng rǎo
líng fàn
líng zhuī
líng wù
líng fēng
líng liè
líng wēi
líng qī
líng jiǒng
líng yā
líng xū
líng chē
líng jìn
líng hán
líng kōng
rěn gòu
zī gòu
rǎng gòu
cháo gòu
chēn gòu
lì gòu
ōu gòu
zuì gòu
cháo gòu
rǔ gòu
hē gòu
hán gòu
dǐ gòu
jī gòu
qiáo gòu
yí gòu
suì gòu
zé gòu
cī gòu
jiāo gòu
líng gòu
chán gòu
lí gòu
wēi gòu
hē gòu
yóu gòu
xuān gòu
gàn gòu
xǐ gòu
chī gòu
xié gòu
chī gòu
⒈ 谓以言语侮辱人。 《旧唐书·王缙传》:“时元载用事, 縉卑附之,不敢与忤,然恃才与老,多所傲忽。
引载所不悦,心虽希载旨,然以言辞凌詬,无所忌惮。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
诟读音:gòu诟gòu(1)(名)耻辱。(2)(动)辱骂。