chī tǔ
chī diē
chī huò
chī nè
chī liáng
chī jì
chī dòng
chī jìn
chī féi
chī chī
chī zū
chī juě
chī kuī
chī dá
chī zhǔn
chī jú
chī jiào
chī huà
chī quán
chī tòu
chī shi
chī kè
chī kōng
chī kān
chī xīn
chī lèi
chī mèn
chī xiàng
chī běn
chī sù
chī lì
chī ǒu
chī wén
chī guāng
chī liàng
chī xū
chī cù
chī xiāng
chī kǔ
chī zhuō
chī pèng
chī jīng
chī jià
chī qū
chī jù
chī xuè
chī qīng
chī yòng
chī píng
chī quān
chī zuǐ
chī fàn
chī niè
chī méi
chī zhāi
chī biě
chī zuì
chī xǐ
chī dìng
chī chá
chī guā
chī jīng
chī pì
chī chái
chī fàn
chī dāo
chī zài
chī gòu
chī hē
chī jiān
chī qiáo
chī lì
chī jǐn
chī kǒu
chī wèi
chī kāi
chī shòu
chī qiǎo
chī qǐng
chī nǎo
chī jiāo
chī zhòng
chī shǎng
chī shuǐ
chī tōng
chī xiào
chī rén
yá zhāi
huā zhāi
xīn zhāi
jié zhāi
xī zhāi
gé zhāi
jùn zhāi
tiān zhāi
xiǎo zhāi
rú zhāi
chén zhāi
xiū zhāi
cūn zhāi
liáng zhāi
zhì zhāi
huà zhāi
dà zhāi
nán zhāi
shū zhāi
chūn zhāi
shè zhāi
zhí zhāi
sù zhāi
sēng zhāi
jì zhāi
dēng zhāi
liù zhāi
gǎn zhāi
fèng zhāi
máo zhāi
zhuī zhāi
jié zhāi
yíng zhāi
pú zhāi
liáo zhāi
jiè zhāi
xíng zhāi
shí zhāi
wǔ zhāi
fú zhāi
xiāo zhāi
chī zhāi
shān zhāi
xiáng zhāi
tuì zhāi
líng zhāi
biàn zhāi
kǔ zhāi
sàn zhāi
chí zhāi
sù zhāi
kāi zhāi
fēng zhāi
fàn zhāi
bái zhāi
gāo zhāi
jìng zhāi
qiū zhāi
qǐn zhāi
dǎ zhāi
huà zhāi
(.好工具)吃斋chīzhāi
(1) 吃素
英practise abstinence from meat⒈ 亦作“喫斋”。
⒉ 吃素。
引元张国宾《合汗衫》第三折:“下官不必吃斋,只等贫难的人来时,老和尚与我散斋者。”
《红楼梦》第二八回:“王夫人道:‘罢,罢,我今儿吃斋,你正经吃你的去罢。’”
杨沫《青春之歌》第一部第二十章:“大慈大悲的观世音!弟子吃斋念佛,谢你老人家保佑了我的儿子。”
⒊ 特指僧人吃饭。
引《水浒传》第四五回:“众僧都坐了喫斋。先饮了几杯素酒,搬出斋来,都下了衬钱。”
吃素食,不吃肉食荤腥。元.张国宾《合汗衫.第三折》:「下官不必吃斋,只等贫难的人来时,老和尚与我散斋者。」《红楼梦.第二八回》:「我今儿吃斋,你正经吃你的去罢。」也作「吃素」。
吃chī(1)(动)把食物等放到嘴里经过咀嚼咽下去(包括吃、喝):~饭|~奶|~药。(2)(动)在某一出售食物的地方吃:~食堂。(3)(动)依靠某种事物来生活:靠山~山;靠水~水。(4)(动)消灭(多用于军事、棋戏):拿车~炮。(5)(动)耗费:~力|~劲。(6)(动)吸收(液体):道林纸不~墨。(7)(动)受:~惊|~一拳。(8)(动)(介)被(多见于早期白话):~他笑话。
斋读音:zhāi斋zhāi(1)(动)斋戒。(2)(名)信仰佛教、道教等宗教的人所吃的素食。(3)(动)舍饭给僧人:~僧。(4)(名)屋舍:书~|新~。