hóng zhǐ
hóng miǎo
hóng zhěng
hóng wán
hóng hóng
hóng yì
hóng jù
hóng cái
hóng fàng
hóng chuò
hóng yù
hóng liàng
hóng shuǎng
hóng gòu
hóng zàn
hóng jiǎn
hóng bá
hóng liú
hóng tōng
hóng fū
hóng yǎ
hóng kuò
hóng tú
hóng jù
hóng xiū
hóng yóu
hóng tāo
hóng qià
hóng cí
hóng kǎi
hóng dà
hóng jié
hóng jùn
hóng pǔ
hóng liàng
hóng biàn
hóng chǎng
hóng gāng
hóng mào
hóng mài
hóng qì
hóng bó
hóng miǎo
hóng kuàng
hóng lüè
hóng yǎo
hóng lùn
hóng huō
hóng suì
hóng jùn
hóng lǎng
hóng shèng
hóng shí
hóng shuò
hóng tuò
hóng guī
hóng sì
hóng dù
hóng chàng
hóng yuān
hóng rú
hóng jì
hóng yáng
hóng fù
hóng dàn
hóng cái
hóng yuàn
hóng fù
hóng jiǎng
hóng yì
hóng yì
hóng yuǎn
hóng yù
hóng guǐ
hóng dá
hóng shēn
hóng cí
hóng wěi
hóng chǐ
hóng zhuàng
hóng mó
hóng zhǐ
hóng wéi
hóng liè
hóng cái
hóng yǎn
hóng lì
hóng kuò
hóng fù
hóng qì
hóng zhǐ
hóng lǎn
hóng shèng
hóng ào
hóng liǎn
hóng yì
hóng cháng
hóng móu
hóng bó
hóng miào
hóng fěn
hóng chén
hóng zòng
hóng shào
hóng huī
hóng guān
hóng guàn
hóng shàn
mín zhuàng
āi zhuàng
háo zhuàng
fěi zhuàng
hàn zhuàng
cū zhuàng
dǎn zhuàng
láo zhuàng
shèng zhuàng
wěi zhuàng
cūn zhuàng
qiáng zhuàng
jī zhuàng
jù zhuàng
jīng zhuàng
gāo zhuàng
biāo zhuàng
zhēn zhuàng
biāo zhuàng
ài zhuàng
jùn zhuàng
bēi zhuàng
xiān zhuàng
dà zhuàng
qí zhuàng
jiā zhuàng
zhōng zhuàng
jùn zhuàng
jiàn zhuàng
zǎng zhuàng
báo zhuàng
cháng zhuàng
gǔn zhuàng
cái zhuàng
měng zhuàng
yī zhuàng
cū zhuàng
guī zhuàng
hóng zhuàng
nián zhuàng
liè zhuàng
dūn zhuàng
qióng zhuàng
hóng zhuàng
jí zhuàng
jùn zhuàng
wàng zhuàng
gāng zhuàng
piào zhuàng
mǎng zhuàng
jiā zhuàng
kè zhuàng
hóng zhuàng
jìn zhuàng
biāo zhuàng
dīng zhuàng
hóng zhuàng
kuài zhuàng
bīng zhuàng
shào zhuàng
qìng zhuàng
jiān zhuàng
chěng zhuàng
bǔ zhuàng
chǐ zhuàng
yú zhuàng
dùn zhuàng
féi zhuàng
qiú zhuàng
kàng zhuàng
chóng zhuàng
jiā zhuàng
fēng zhuàng
xióng zhuàng
kuí zhuàng
dāng zhuàng
shuò zhuàng
chōng zhuàng
zhuó zhuàng
xiāo zhuàng
kàng zhuàng
宏大雄伟。
谓气魄、声势雄壮。
强.大壮盛。
⒈ 宏大雄伟。
引晋潘岳《西征赋》:“蹈秦郊而始闢,豁爽塏以宏壮。”
北魏郦道元《水经注·河水一》:“故成公子安《大河赋》曰:‘览百川之宏壮,莫尚美於黄河。’”
宋陈亮《元宝观重建大殿记》:“经始於淳熙辛丑之春,落成於甲辰之冬。宏壮伟丽,一切视彦清在时。远近合覩,起敬增嘆。”
明何良俊《四友斋丛说·史三》:“﹝丞相府﹞在西华门内北向,规模甚宏壮。”
郭沫若《残春》:“记得我那时候住过的房屋,比日本的要宏壮得许多。”
⒉ 谓气魄、声势雄壮。
引南朝梁刘勰《文心雕龙·杂文》:“陈思《七啟》,取美於宏壮; 仲宣《七释》,致辨於事理。”
《北齐书·魏收传》:“帝曾游东山,勅收作詔,宣扬威德,譬喻关西,俄顷而讫,词理宏壮。”
唐芮挺章《<国秀集>序》:“讽者溺於所誉,志者乖其所之,务以声折为宏壮,势奔为清逸。此蒿视者之目,聒听者之耳。可为长太息也。”
宋叶适《祭翁常之文》:“诗抽情而丽密,赋写物而宏壮。”
萧红《生死场》十三:“他不开言了!静站在院心,等待宏壮悲愤的典礼来临。”
⒊ 强大壮盛。
引唐赵元一《奉天录》卷三:“兴元元年春三月九日, 朱滔发兵临河北地。士马宏壮,有骄我之色。”
规模伟大、雄壮。
宏hóng(1)(形)宏大:~伟|宽~。(2)(Hónɡ)姓。
壮读音:zhuàng壮zhuāng(名)姓。壮zhuàng(1)基本义:(形)强壮:(形)强壮(2)(形)雄壮;大:~观|~志。(3)(动)加强;使壮大:~胆|~声势。