tǔ yào
tǔ qí
tǔ lì
tǔ kǒu
tù xiè
tǔ lěi
tǔ yào
tǔ huī
tǔ yīn
tǔ kuǎn
tǔ yào
tǔ kuǎn
tǔ lǜ
tǔ qì
tǔ zhàn
tǔ xī
tǔ xià
tǔ cáo
tǔ bū
tǔ gòng
tǔ tūn
tǔ pā
tǔ bái
tǔ xī
tǔ xī
tǔ xī
tǔ lou
tǔ cí
tǔ yú
tǔ bō
tǔ suì
tǔ hú
tǔ fǎ
tǔ yǎo
tǔ yán
tǔ hóng
tǔ hún
tǔ yīn
tǔ yá
tǔ lù
tù mo
tǔ wò
tǔ rú
tǔ pū
tǔ chéng
tǔ huā
tǔ shǔ
tǔ hú
tǔ mà
tǔ qì
tǔ tán
tǔ shí
tǔ shé
tǔ bǔ
tǔ fàng
tǔ cí
tǔ yàn
tǔ fān
tǔ nà
tǔ gēn
tǔ yàn
tǔ lū
tǔ fèng
tǔ jué
tǔ tán
tǔ xuàn
tǔ huǒ
tǔ fā
tǔ sī
tǔ zhū
tǔ tú
tǔ nì
tǔ shù
tǔ gāng
tǔ yàn
tǔ huí
tǔ xù
tǔ zhuō
qīng yào
lóng yào
níng yào
zhāo yào
chún yào
xuàn yào
huàn yào
huǒ yào
qī yào
lǎng yào
nì yào
jiǔ yào
chí yào
huá yào
liǎn yào
huàng yào
xuàn yào
sān yào
chén yào
xuān yào
xuǎn yào
guǐ yào
xū yào
diàn yào
qián yào
chuí yào
wén yào
xiān yào
guāng yào
róng yào
kuáng yào
xuàn yào
xī yào
yǐn yào
zhèn yào
xián yào
liǎng yào
liè yào
bǐng yào
tǔ yào
chén yào
zhòng yào
yuè yào
gān yào
hào yào
jǐng yào
dàn yào
xuàn yào
dēng yào
dé yào
chǎn yào
qián yào
jīng yào
bǎo yào
⒈ 亦作“吐耀”。发出光辉。亦借指能发光的日月星。
引三国魏曹叡《山阳公赠册文》:“乾精承祚,坤灵吐曜。”
南朝齐孔稚圭《为王敬则让司空表》:“蝉佩之暎,则左右交暉;龟组之华,则纵横吐耀。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·原道》:“仰观吐曜,俯察含章,高卑定位,故两仪既生矣。”
唐冯真素《灯赋》:“遇晓韜暉,乘昏吐耀。”
发光,借指日月星辰。
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
曜读音:yào曜yào(1)(名)日光。(2)(动)照耀。(3)(动)日、月、星都叫曜;日、月和火、水、木、金、土五星合称七曜。旧时分别用来称一个星期的七天;日曜日是星期天;月曜日是星期一;其余依次类推。